Hứa Giang cũng không tin được vào kết luận này của mình. Lê Hiển Tông không nhẽ muốn giết Trịnh Tông:
“Khả năng này chắc chắn xảy ra rồi, chỉ là hoàng thượng đã không đợi được nữa rồi, lúc này mà giết Trịnh Tông xã tắc có khi lung lay không biết chừng. Hứa Giang thầm nghĩ, triều Lê xong rồi, quyết định này sẽ đẩy Bắc Đại Việt đến con đường diệt vong, sao lão ta không nghĩ xem, nhờ chư hầu mà cầm quyền thì sau này lão vẫn bị áp chế, thôi thôi nhà Lê khí số đã tận, không biết chừng đến phen họ Hứa nhà ta không chừng”
Tin này đến đột ngột khiến Hứa Giang có phần trở tay không kịp, hắn vốn chỉ chủ ý tranh đấu giữa Triều Lê và Trịnh Cán nhưng không ngờ trong thời khắc quan trọng này lại nhảy ra kẻ thứ ba. đúng là ai ai cũng muốn nắm đại quyền
Dù cho Hứa Giangkinh ngạc vạn phần, nhưng hắn cũng phải cố bình tĩnh. Hiểu hiểu đây chính là cơ hội của mình, cơ hội bước thêm một bước nữa, nghĩ đến đây thì Hứa Giang chau mày hỏi:
“Ta tuy có chút ít thực lực, nhưng dẫu sao là cũng có rất nhiều cánh quân mạnh hơn ta, chỉ sợ không giúp được gì mà còn làm hỏng đại kế của Hoàng thượng!"
Lê Phúc cười mỉm nói: “Đại tướng quân ngài, không cần lo lắng, cứ cố hết sức là được rồi?"
“Ha ha! Ý ta là lực lượng mình còn yếu. không giúp được."
Lê Phúc nghe hiểu ý của Hứa Giang. chẳng qua là vòng vo muốn thăm dò quyết tâm của Lê Hiển Tông. Trước lúc đi. Hoàng thượng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457054/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.