Ngồi trên xe đi về Mộ gia, Lãnh Nhược Vũ cứ không quan tâm người đàn ông ngồi bên cạnh. Hôm nay Trình Ngữ Lam gọi cả hai về nhà, tất nhiên là sẽ có Mộ Cảnh Thiên và Mộ Ngữ Yên.
Mộ Cảnh Thâm ngồi bên cạnh nhìn góc nghiên của Nhược Vũ, anh không thể phủ nhận rằng cô rất xinh đẹp, dù tâm trạng buồn bã nhưng cũng không thể nào làm giảm đi sự thu hút đó.
Xua đi hình bóng cô trong đầu, quay mặt sang hướng khác tỏ ra như không quan tâm. Anh không thể giăng lưới tình rồi tự mình mắc lưới, phụ nữ đẹp không thiếu, chẳng qua anh không cần vì phụ nữ rất phiền phức. Giống như hôm trước vậy, anh chỉ dẫn cô gái đó về nhà và lên phòng để chọc tức Nhược Vũ, cho Nhược Vũ đau khổ, chứ anh và cô gái đó chẳng có quan hệ gì. Anh là người thích sạch sẽ, những cô gái đó căn bản là anh không để ý tới, chỉ vừa mới chạm vào người một chút anh đã tắm mấy giờ đồng hồ.1
Tới Mộ gia, Lãnh Nhược Vũ tự mình mở cửa bước xuống, gương mặt sắc lạnh mặc kệ Mộ Cảnh Thâm đã căn dặn rất kỹ, anh sợ ba mình phát hiện, nếu là như vậy thì kế hoạch của anh đổ sông đổ biển.
Mộ Cảnh Thâm hừ lạnh, bàn tay siết chặt ở eo cô kéo sát vào người. Nếu không phải mẹ anh gọi về, thì chắc chắn anh sẽ không để cho Nhược Vũ về đây.
- Bỏ ngay cái thái độ đó, đừng quên anh hai của em đang ở trong tay tôi.1
Ánh mắt của Nhược Vũ cụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-ngu-lam-em-la-cua-toi/902834/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.