Ở biệt thự nhà họ Mộ, ba người đàn ông ngồi ở bàn ăn. Một lớn, hai nhỏ nhưng khuôn mặt không khác nhau là mấy.
Mộ Duật Hành ngồi vắt chéo chân rất oai phong, dựa lưng về sau ghế, hai mắt dán vào màn hình của chiếc ipad, lâu lâu thì đưa mắt quan sát hai tên tiểu tử bên cạnh.
Hai tên tiểu tử này không ai khác chính là Mộ Cảnh Thâm và Mộ Cảnh Thiên, năm nay hai cậu đã vừa tròn 5 tuổi, là tâm can bảo bối của Trình Ngữ Lam.
- Ăn nhanh lên, sắp trễ học rồi.
Mộ Duật Hành lên tiếng nhắc nhở, cầm tách cafe luôn uống một ngụm. Dù rất thương con nhưng anh vẫn rất nghiêm khắc, bởi vì hai đứa con của anh là con trai, lại vô cùng thông minh, nếu quá nuông chiều thì sau này sẽ ỷ lại vào ba mẹ...
Như vậy là hại con chứ không phải thương con.
- Mẹ đâu rồi lão ba, con nhớ mẹ.
Tiểu Thiên đưa cặp mắt lém lĩnh nhìn Mộ Duật Hành. Không hiểu tại sao đêm qua rõ ràng là ngủ ở phòng ba mẹ, nhưng đến sáng thức dậy thì lại ở phòng của mình...1
Làm hai cậu cứ suy nghĩ suốt!
' Khụ khụ....
Mộ Duật Hành bị câu hỏi của tiểu Thiên làm cho sặc sụa.
Lão ba?
Anh già đến như vậy sao?
Năm nay anh chỉ mới có 39 tuổi thôi mà, sức khỏe thì khỏi cần phải bàn cãi.
- Mẹ vẫn còn ngủ, hai đứa ăn nhanh rồi ba đưa đến trường.
- Có phải tối qua lão ba đã làm gì mẹ không?
Tiểu Thâm híp mắt quan sát, mỗi lần cậu và tiểu Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-ngu-lam-em-la-cua-toi/902825/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.