Ngày hôm sau, không khí ở biệt thự của Mộ Duật Hành rất căng thẳng, khuôn cảnh âm u khiến người khác nhìn vào cũng cảm thấy rùng rình sợ hãi...
Anh ngang tàn, uy nghiêm, lãnh đạm ngồi vắt chéo chân ở sofa đơn. Khuôn mặt lạnh lùng như ác quỷ, ánh mắt sắc bén xoáy sâu vào người đàn ông phía trước mặt.
Người đó không ai khác chính là Dương Hữu Bằng.
- Cậu muốn nói gì?
Mộ Duật Hành nhướn mày, ngón tay gõ gõ lên đùi như đang chờ đợi câu trả lời.
Sáng nay Trình Ngữ Lam đã liên lạc với Dương Hữu Bằng. Nói là, nếu như anh thật lòng biết lỗi và muốn bù đắp cho cô thì hãy đến nhà giải thích rõ ràng với Mộ Duật Hành. Để hai vợ chồng của cô được bình yên, êm ấm, hạnh phúc như ngày trước.
Tất nhiên Dương Hữu Bằng ngay lập tức đồng ý. Để chuộc lỗi, dù cô có ban cho anh cái chết thì anh cũng cam tâm tình nguyện nhận lấy.
- Tôi muốn xin lỗi anh, và cũng muốn giải thích rõ ràng về sự việc hôm đó.
Sắc mặt của Mộ Duật Hành không thay đổi, anh khẽ đưa mắt nhìn sang Trình Ngữ Lam đang đứng bên cạnh...
Trình Ngữ Lam mím môi nhìn anh, sắc mặt cũng khá lên vì những lời cô nói với anh đều là sự thật. Cô không nói dối nên không việc gì phải sợ, cô chỉ cảm thấy tủi thân, buồn phiền một chút vì tối hôm qua anh không về phòng ngủ với cô.
- Được, cậu nói đi.
- Hôm gặp anh và Ngữ Lam tại chung cư của Châu Lạc Băng thì hôm sau Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-ngu-lam-em-la-cua-toi/902804/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.