Edit: gau5555
Beta: meott
Xuân Hỉ ở trên đường cái chần chừ hơn ba giờ, bản thân không có một đồng, chỗ nào cô cũng không đi được, toàn bộ hành lý đều để tại khách sạn, nhưng cô không dám trở về lấy.
Gió lành lạnh, quất vào hai má của Xuân Hỉ vừa đau vừa đỏ rát, hai tay đã lạnh không còn tri giác. Cuối cùng cô suy nghĩ một biện pháp, tìm phục vụ nam trong khách sạn giúp cô đi vào.
Cô cúi đầu bước nhanh đi theo hướng khách sạn, bỗng nhiên một đôi bàn tay mạnh mẽ giữ chặt cô. Cô cả kinh một phen đẩy ra, quay đầu nhìn lại, lại làm cho cô càng thêm kinh ngạc, nói không có thứ tự : “Gia… Gia… Gia Lập? Anh sao lại… ?”
Gia Lập mặt không chút thay đổi bắt lấy hai cánh tay của cô rồi lần xuống đến hai bàn tay lạnh như băng, đôi bàn tay dày rộng ấm áp bao vây cô, Xuân Hỉ cảm thấy máu sôi trào, cảm xúc quay cuồng làm cho đầu óc cô nóng lên, ánh mắt nóng lên.
“Vận khí của anh cũng không tệ lắm, không biết gì mà vẫn cố sức tìm em.” Lúc Gia Lập nói chuyện, còn như phả ra sương mù.
Xuân Hỉ cúi đầu, ánh mắt bỗng nhiên đỏ lên. Cô nhìn đôi dép xanh đỏ đan vào nhau dưới chân anh, Gia Lập còn đi sai giầy, trên người đều bắt đầu nóng lên. Anh thoạt nhìn trấn định như vậy, nhưng cô biết anh kỳ thật rất kích động.
Xuân Hỉ hấp háy cái mũi, ngẩng đầu cười cười với anh: “Anh không phải vừa ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-gia-co-hi/3054607/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.