Còn chưa đến vài ngày, Xuân Hỉ ở nhà không chịu được, rốt cuộc chịu không nổi mẹ già cô như ma ám quanh lỗ tai, vì thế đúng lúc ĐiềnNghiên đi du lịch trở về, ngày hôm sau đã bị Xuân Hỉ gọi đi ra ngoài.
“Chúc mừng cậu, cô gái xinh đẹp thanh thuần đáng yêu vô địch nhất vũ trụ củachúng ta đã khôi phục được công việc tự do theo đúng chuyên ngành, cóthể tận tình hưởng thụ cuộc đời thanh xuân, không bao giờ phải cực khổcả ngày đối mặt với đám gay ở công ty kia !” Điền Nghiên khuôn mặt tươicười sáng lạn như mặt trời, vui tươi hớn hở nói.
“Cậu thật không có lương tâm, lại có thể vui sướng khi người gặp họa.” Xuân Hỉ cười chọc cô.
“Mình cũng không nhìn ra được là cậu cần an ủi nha, nhìn cậu cao hứng như vậy, theo mình hiểu là cậu cầu còn không được!”
“Tiểu Nghiên này, biết ai gia vì sao trọng dụng ngươi không? Bởi vì ngươi luôn biết tâm ai gia sâu như thế nào!”
“Cút sang một bên đi! Cậu tìm công việc như thế nào rồi?”
Xuân Hỉ lắc đầu: “Mấy chục sơ yếu lý lịch, đã chìm đáy biển. Mẹ mình cònluôn khuyến khích mình đến bệnh viện Gia Lập làm, đều làm mình mệt muốnchết!”
“Có sẵn một cơ hội tốt như thế cậu còn nghĩ làm gì, làm sao mà không đi chứ!”
“Khửu cánh tay của cậu đang bị gãy chỗ nào đấy? Đi cái gì chứ! Từ lúc mìnhtốt nghiệp đến giờ đều không tự mình tìm công việc, mỗi một lần đều dựavào Trình Gia Lập, rất mất mặt, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-gia-co-hi/3054589/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.