Edit: gau5555
Beta: meott
Cuối tuần, Xuân Hỉ ở trên giường gọi điện thoại cho Gia Lập.
“Hôm nay không phải làm tối đúng không?”
“Uh.”
“ Em mời anh đi ăn cơm, thế nào?”
Gia Lập chần chờ một chút, nói: “Lại có chuyện muốn phiền phức đến anh a?”
Xuân Hỉ từ giường ngồi xếp bằng xuống, xoa thắt lưng: “Anh cứ nghĩ là chuyện tốt đi! Em thật tình mời anh đi ăn cơm thế có đi hay không a?”
Dường như Gia Lập thấp giọng cười cười, rồi đáp ứng .
Xuân Hỉ ngắt điện thoại, nằm trên giường che miệng cười khanh khách một hồi. Cố mẹ đẩy cửa tiến vào, đem quần áo đã xếp ngay ngắn để lên trên giường: “Ngây ngốc cười cái gì a, còn không đứng dậy! Đem quần áo cất đi… Nhanh lên một chút! Đứa nhỏ này, cái thói quen chậm chạp đến khi nào mới có thể bỏ!”
“Mẹ, buổi tối con ra ngoài ăn cơm, mẹ đừng nấu cơm con nhé .”
Cố mẹ sờ sờ trán Xuân Hỉ: “Con cùng người khác hẹn hò ?”
“Không có!”
“Không có là tốt rồi… Thế buổi tối con đi ra ngoài làm gì!”
Xuân Hỉ nghĩ nghĩ nói: “A… mời Gia Lập ăn cơm.”
Cố mẹ mặt mày hớn hở, cảm thấy đứa nhỏ này cuối cùng cũng thông suốt: “Đúng đúng, thế nói mẹ nghe tình cảm hai đứa phát triển đến bước nào rồi? Đã đến mức hôn môi chưa?”
Xuân Hỉ thoáng chốc mặt đỏ, ngượng ngùng vân vê tay nói khẽ: “Ai nha, cái gì chứ! Không phải như mẹ nói đâu, con cùng Gia Lập không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-gia-co-hi/3054579/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.