13
Trò hề kết thúc với việc Đường Thanh Thanh vừa khóc vừa chạy trốn, bố tôi vội vàng đuổi theo cô ta.
Để cảm ơn sự giúp đỡ của Trình Dã vào thời điểm quan trọng, tôi đã vùi đầu vào việc làm bài tập về nhà cho anh ta.
Anh ta đưa cho tôi ly sữa bò trước khi đi ngủ, nhạy bén hỏi:
"Vậy em cứu và giúp anh chỉ vì anh giống em à?"
Tôi đang uống sữa, trả lời anh ta một cách mơ hồ.
"Vậy tại sao anh lại hôn em?"
"Đừng quấy rầy em làm việc. Nếu không làm xong, ngày mai anh sẽ bị phạt đứng đấy."
Tôi tránh trả lời câu hỏi của anh.
Anh ta giật cây bút khỏi tay tôi với vẻ mặt nghiêm túc:
"Để chọc giận bố à?"
Tôi im lặng hồi lâu, mím môi nói:
“Em xin lỗi.”
"Ừm, em được lắm."
Không nói thêm một lời nào, anh bước vào bếp rửa ly, vẻ mặt lạnh lùng đến lấy lại bài tập rồi nhốt mình trong phòng.
Ngày hôm sau, bữa sáng của tôi không có.
Vào ngày thứ ba, sữa bò trước khi đi ngủ của tôi cũng không được pha.
Vào ngày thứ mười, bữa sáng lẫn sữa bò của tôi cũng không được anh chuẩn bị.
Tôi nghĩ mình cần nói chuyện vui vẻ với Trình Dã.
Nhưng trước khi anh ta tan học, một tin nhắn lạ gửi đến điện thoại của tôi.
[Chị ơi, cuối tuần này chị có đến dự đám cưới của bố không? Bố nói sẽ không mời chị, nhưng em vẫn mong chị có thể đến.]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-da-va-toi/2743456/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.