Edit: Nhất Thanh
Beta: Quả lê an tĩnh
Cuộc sống những năm cấp hai thật khó có thể hình dung.
Triều Tuần đứng ngoài cổng trường, cuối cùng cậu quay đầu liếc mắt nhìn nơi mình đã theo học ba năm trời, chẳng hề lưu luyến mà xoay người rời đi.
Chẳng ai sẽ hoài niệm nơi khiến mình đau khổ, mà nơi này chính là vết thương lòng của Triều Tuần.
Ba năm cấp hai, cậu là trò đùa của cả lớp, con trai cười cậu Lan Hoa Chỉ*, tính tình nhu nhược, hay khóc nhè, con gái cười cậu ngu si tứ chi phát triển, lại còn không cạo ria mép.
*Lan Hoa Chỉ: để ngón tay hình hoa lan, ngụ ý chỉ Triều Tuần điệu đà, ẻo lả.
Cậu được cả lớp công nhận là "thằng ẻo lả"
Cậu chẳng có bất kì một người bạn nào cả, cho đến lớp 9, Bách Thích Khả đã cùng cậu vượt qua hết một năm đó.
Bách Thích Khả*_____ viên thuốc nhỏ khiến cậu vui vẻ, hạnh phúc.
*Bách Thích Khả: Cho bạn nào chưa nhớ thì đây là một loại thuốc được sử dụng để điều trị bệnh trầm cảm.
Lúc vừa mới bắt đầu đi khám, bác sĩ ôn hòa nói cậu cần phải có một người bạn, cậu cũng cảm thấy như vậy, sau đó cậu bắt đầu tìm bạn, lúc bắt đầu cậu chẳng biết phải làm sao, bởi vì tất cả mọi người đều lạnh nhạt với mình. Cuối cùng cậu nhịn đau mà thu hết áp phích của Sakura tặng cho bạn cùng bàn của mình. Cậu bạn đó tên là Tống Thành Nhân.
Cậu bạn đó cười cười nhận quà, vừa quay đầu đã đem những tấm áp phích màu hồng nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tuan/213878/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.