Tống Nguyên Dã đứng trước mặt cô, mỉm cười chờ câu trả lời. Khoảng cách giữa hai người gần đến mức Khương Ninh có thể nhìn thấy rõ hàng mi đen của anh. Cô không khỏi run, tim lúc này đập kịch liệt trong lồng ngực, cứ như muốn nhảy ra ngoài.
Cô không biết trả lời câu hỏi này như thế nào, và cũng không thể trả lời được.
May mắn thế nào đúng lúc ấy, Khâu Vũ lại gọi điện cho Khương Ninh, cô nhân dịp đó mà chạy trốn.
Nhìn cô vội vàng chạy đi, nụ cười trên môi Tống Nguyên Dã lại càng sâu.
Khâu Vũ gọi cho cô vì Trần Thục Vân vừa gọi cho Khương Ninh, nhưng Khương Ninh không trả lời, thế nên cô mới gọi cho khâu Vũ, hỏi xem hai người có ở chung với nhau không.
Kể từ lần Khương Ninh bị thương, Trần Thục Vân gần như đã lưu toàn bộ số điện thoại bạn bè của Khương Ninh, nói rằng chỉ để đề phòng những trường hợp cấp bách.
Khương Ninh lấy điện thoại ra xem. Đúng là có một cuộc gọi nhỡ. Cô gọi Trần Thục Vân, hai người nói chuyện một lúc.
Sau khi cúp điện thoại, Khương Ninh nhớ tới chuyện vừa rồi hỏi Tống Nguyên Dã, khái quát lại tình hình cho Khâu Vũ.
Khâu Vũ nghe xong liền thở dài; "Được rồi, tôi từ bỏ."
Khương Ninh an ủi cô: "Khong sao đâu, nhất định sau này sẽ có người con trai tốt hơn chờ cô."
"Không sao đâu, tôi không buồn." Khâu Vũ mỉm cười, "Tôi không phải loại người dễ buồn vì đàn ông."
Thấy cô thật sự không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tu/3376749/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.