Khương Ninh không nghĩ rằng có thể gặp Tống Nguyên Dã ở đây, lại rơi vào tình huống chật vật như vậy.
Cô gái bên cạnh vẫn đang điên cuồng. Nước sôi không rơi trúng cô, cô gái lại lao tới, tính cởi quần áo của Khương Ninh. Mọi thứ đều trở nên hỗn loạn.
Khương Ninh nhìn Tống Nguyên Dã nghiêng người, thân hình cao lớn thẳng tắp che chắn cô phía sau, trầm giọng nói: “Vừa rồi cô hất nước sôi đã có thể quy về tội cố ý gây thương tích. Nếu cô vẫn tiếp tục, tôi có quyền đưa cô tới đồn cảnh sát.”
“Anh là ai? Anh có quyền gì mà bắt tôi?” Cô gái nhìn Tống Nguyên Dã đứng trước mặt Khương Ninh đã không vui, bây giờ cô nghe được lời của Tống Nguyên Dã, còn tưởng rằng anh đang uy hiếp cô.
“Tôi là cảnh sát.” Tống Nguyên Dã lấy chứng minh thư ra.
Nhìn giấy tờ của Tông Nguyên Dã, Vương Duệ Kiệt đứng phía sau nhận thức được, cô hình như đã đắc tội với người không nên đụng tới. Anh lại sợ cô ta vì kích động mà gây rắc rối nên vội vàng kéo cô ta ra khỏi cửa.
Hai người rời đi rồi, Khương Ninh nhìn góc nghiêng của Tống Nguyên Dã, vẫn còn ngẩn người.
Tống Nguyên Dã quay người lại, nhìn sắc mặt Khương Ninh có chút tái nhợt, quan tâm hỏi: “Cậu không sao chứ?”
Khương Ninh lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Không sao, cảm ơn cậu.”
“Cậu…”
“Cậu…”
Hai người nói cùng một lúc. Lời nói trùng khớp với nhau, không ai nói tiếp, đồng thời im lặng.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tu/3355114/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.