Editor: Ở Đây Có Một Cô Bé Tên Nhã.
Do dự mất một lúc, Khương Mộ Vân đánh chữ mãi, rồi sửa ghi chú của cậu thành: Đồ mít ướt.
Rất nhanh, Mạnh Triều Huy đã gửi một tấm ảnh.
Đầu máy đỏ như lửa, đường cong sắc dũng, đúng là bảo bối hồng ngọc của cô rồi.
Sau đó, Mạnh Triều Huy lại gửi một tin nhắn khác: 【Hồng ngọc không sao cả, chỉ đổi chỗ để thôi. 】
Khương Mộ Vân thở phào nhẹ nhõm, nín khóc mỉm cười, giơ tay lau nước mắt, rút thêm khăn giấy để xì mũi, hỏi lại cậu trên Wechat: 【Nó ở chỗ nào? 】
Mạnh Triều Huy trả lời tin nhắn của cô rất nhanh: 【Tôi dẫn cậu đi xem. 】
Khương Mộ Vân vểnh môi đi mở cửa, nhìn thấy Mạnh Triều Huy đã ăn mặc chỉnh tề đứng ở ngoài cửa, tóc còn chưa lau khô, tóc con trên đầu vẫn còn thấm ướt nước.
Mạnh Triều Huy cũng lẳng lặng nhìn cô, da cô rất trắng, vùng da quanh mắt hơi hồng đỏ, hiển nhiên cô đã khóc.
Cậu nhìn sang chỗ khác, theo bản năng giọng cậu hơi hạ xuống, nghe có vẻ rất dịu dàng, cậu lặp lại những từ trong Wechat: “Tôi dẫn cậu đi xem.”
Khương Mộ Vân lạnh lùng nhìn cậu, không nói chuyện.
Mạnh Triều Huy tránh ánh mắt của cô, trong lúc lơ đãng cậu dáo dác nhìn quanh phòng của co, quả nhiên là phòng của con gái, một màu hồng hồng, dường như cả không khí trong phòng cũng có mùi thơm ngọt, nhưng mà tủ kính lớn sau lưng cô chứa các loại mô hình kiến trúc làm cậu hơi kinh ngạc, cậu không nghĩ tới việc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-trieu-va-mo-mo/907422/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.