Editor: Ở Đây Có Một Cô Bé Tên Nhã.
Dưới tiếng vang ầm ầm ầm, Khương Mộ Vân khởi động xe máy, như một mũi tên rời cung bay thẳng ra ngoài.
Mạnh Triều Huy thiếu chút nữa rớt khỏi xe, khuôn mặt thanh lãnh tuấn dật kinh hoàng thất thố, vội vàng vươn tay, gắt gao ôm lấy eo của Khương Mộ Vân, chặt đến tức cô sắp ngoẻo vì tắt thở.
Mạnh Triều Huy mặc áo sơ mi tay ngắn, Khương Mộ Vân chỉ mặc một chiếc áo thun ngắn, lộ rốn và một nửa vòng eo trắng, lúc cậu ôm lấy eo cô, da thịt kề nhau, có một loại cảm giác rất kỳ dị.
Ngay tại chỗ đèn xanh đèn đỏ, Khương Mộ Vân dừng xe, tháo mũ bảo hiểm, ôm trên tay, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Mạnh Triều Huy: “Đồ mít ướt, không phải cậu rất có cốt khí sao, không chịu ôm cơ mà! Lúc nãy sao ôm chặt vậy? Có phải cậu tưởng chị đây nói chơi phải không?”. Truyện Việt Nam
Mạnh Triều Huy có chút xấu hổ, lập tức buông lỏng tay, cũng bỏ mũ bảo hiếm xuống, “Tham lam” hít thở khí trời trong xanh. Cậu luôn cảm thấy đội cái mũ bảo hiểm này lên đầu khiến cậu không tài nào hít thở bình thường được.
Khương Mộ Vân nhìn Mạnh Triều Huy bên trong gương chiếu hậu, sắc mặt ửng hồng, sắc môi đỏ thắm, tai cậu đỏ chót, giống như vị anh đào ngon miệng, miễn bàn xem bộ dạng kia có bao nhiêu mê người.
Chạng vạng ngày hè, hoàng hôn sắp kéo đến, nhưng nắng chiều vẫn kéo dài hơi tàn, không khí này khiến người ta vừa buồn bực vừa nóng nực.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-trieu-va-mo-mo/907417/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.