(*) gốc là "đơn xuẩn": vừa đơn giản lại vừa ngu xuẩn
"Quốc Công ngài vừa thiết triều xong phải không?" Triệu Trường Niệm đi trước không để ý ánh mắt của người phía sau, tung tăng cười nói, "Ngài bận như vậy, còn tự mình tới giúp ta."
Ánh mắt hắn rời khỏi tay nàng, Diệp Tương Bạch mỉm cười: "Việc nên làm thôi."
Trước khi giết trâu mổ heo còn phải bồi bổ cho chúng ăn thật béo tốt, huống chi là người.
"Ngài có muốn gì không?" Trường Niệm quay đầu, đem đôi mắt đen láy nhìn về phía hắn, "Đắt quá ta cũng mua không nổi, nhưng tiền tháng tích luỹ nhiều năm như vậy coi như cũng xấp xỉ một nghìn tám trăm hai mươi lượng. Mua một món lễ vật nhỏ tặng quốc công vẫn được."
Hoàng tử nhà người ta đều có mười mấy vạn lượng trong kho, vị này tiền tích luỹ chỉ có hơn một nghìn lượng, lại còn muốn mua quà tạ lễ cho hắn?
Diệp Tương Bạch lần này bị chọc cười thật sự, chắp tay nói: "Điện hạ khách khí."
Hắn cười vẻ mặt có chút cổ quái, giống như đang cười nhạo nàng, nhưng nàng dụi mắt lại không thấy nữa. Trường Niệm bước chân hơi dừng lại, chần chờ nói: "Ta không quen quy củ, cũng không am hiểu việc ứng xử với triều thần. Nếu ta có chỗ nào không ổn, thỉnh cầu Quốc Công chỉ bảo."
Ngón trỏ hắn chạm nhẹ lên bờ môi mỏng, Diệp Tương Bạch vén tay áo, vẻ mặt thành thật nói: "Điện hạ không có chỗ nào không ổn, so với người khác bên ngoài miệng lưỡi, điện hạ ngược lại thành thật đáng yêu."
Nói dễ nghe là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-khuyet/957139/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.