Cửa Quốc Công phủ, một chiếc xe ngựa xa hoa đang chờ. Triệu Nguyên Lễ đưa hai người ra cửa, Cố Cảnh Hành đi tuốt đằng trước, Triệu Nguyên Lễ chiếu cố Vĩnh Bình đi tụt lại đằng sau, đi song song cùng nàng. Triệu Nguyên Tấn từ bên ngoài trở về một thân toàn mùi rượu, cũng không thèm nhìn người ở cửa, đi thẳng vào bên trong, đụng vào Vĩnh Bình Công Chúa giả dạng gã sai vặt, nhất thời tức giận nói “Chó ngoan không chắn đường!”
“Nguyên Tấn!” Triệu Nguyên Lễ nhanh nhẹn cản một chút, mới không làm cho Vĩnh Bình lúng túng té ngã, sắc mặt tối tăm khiển trách một tiếng.
Trong lòng Triệu Nguyên Tấn không thoải mái, luôn luôn không vừa mắt Triệu Nguyên Lễ càng không có thái độ tốt, mở miệng già mồm nói “Chỉ là một nô tài đại ca cũng muốn che chở như vậy, chẳng lẽ bên trong có cái gì không thể cho ai biết, nhìn không ra đại ca lại có khẩu vị này a!”
Dứt lời đang muốn vươn tay đẩy lần thứ hai, đã bị người sau bắt lấy cổ tay bẻ ra sau lưng, đau đớn xương cốt thiếu chút nữa nứt ra. Triệu Nguyên Tấn kêu rên hai tiếng, hùng hùng hổ hổ nói “Kẻ nào chán sống dám ra oai ở cửa phủ Quốc Công động đến bổn thiếu gia…Ngươi không muốn sống nữa có phải không!”
Quay đầu nhìn lên người ra tay, cả người Triệu Nguyên Tấn cứng lại “Lục lục lục…Lục Vương gia.” Cảm giác say rượu tỉnh không ít nhất thời hạ thấp cầu xin “Thần say rượu nói lỡ, mong Lục vương gia thứ…Thứ tội!”
Cố Cảnh Hành nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thi-quy-nu/2029203/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.