Phía đông Định Quốc Công phủ vườn hoa bên cạnh ao sen, lúc này ánh nắng mặt trời đã bớt, trong phòng oi bức, trong sân nhỏ gió mát hiu hiu, Triệu Nguyên Lễ nghỉ ngơi mấy ngày, Triệu Văn Uyển thích đồ ăn ngon mỗi ngày đều mang đến đây, trên người mơ hồ có thể thấy có ít thịt, đương nhiên chính là ban đầu quá mức gầy yếu, bồi bổ thêm một ít, nhìn càng tuấn tú.
Bên cạnh cây chuối, hé ra một cái bàn gỗ tròn thấp, hai huynh muội ngồi ở trong sân hóng mát, Tuyết Nhạn thỉnh thoảng đi qua rót trà, đưa bánh ngọt và trái cây, để lại không gian riêng cho hai người.
Triệu Nguyên Lễ cau mày nhìn chằm chằm bát nước thuốc đen trên bàn, trải qua những thời gian ở chung, Triệu Nguyên Lễ cũng không cùng Triệu Văn Uyển giả bộ, mà biểu lộ địch ý rõ ràng đối với bát thuốc kia.
Triệu Văn Uyển cũng không nói nhiều, đẩy đĩa mứt quả hải đường đến trước mặt hắn ra hiệu. Người sau bất dắc dĩ mà bĩu môi, một hơi uống hết bát thuốc, sau đó vội vàng nhét viên mứt hoa quả vào miệng, mới coi như xong.
“Thuốc đắng dã tật, đại ca cũng nên tập thành thói quen.” Triệu Văn Uyển nhìn Triệu Nguyên Lễ đã là thiếu niên trên mặt lại lộ ra tính trẻ con, cố nén cười nói, khó trách đại ca thích ăn ngọt, cũng là bị bức bách mà thành.
Gió nổi lên, bên trong ao nhỏ nước gợn sóng lăn tăn, một mùi hương thơm mát nhẹ nhàng trong không trung, một nụ hoa sen thấp thoáng trong lá cây đang yên lặng chờ nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thi-quy-nu/144810/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.