Ban đêm, rơi vào thâm trầm, trăng lưỡi liềm ẩn vào tầng mây để lại một mảnhtối đen. Gió mát thổi vào trong phòng thỉnh thoảng truyền ra tiếng ho khan, giống như là kiềm chế, lại một tiếng so với một tiếng càng khàn khàn.TriệuVăn Uyển nhân được tin tức lúc này đang chạy đến, trước khi đi đã hỏi thăm chuyện nhạc công biến mất, Bảo Thiền quay trở về nói vẫn chưa bị người phát hiện, trước khi người đến đã thông minh chạy trước, mới tính an tâm, nhưng lúc này trong lòng lại không có sức lực đi quản, nhìn bộ dạngTriệuNguyên Lễ suy yếu trong lòng áy náy không thôi, thầy thuốc đến xem bệnh bị liên lụy làm khổ không nhẹ. 
Về toàn việc lớn nhỏ liên quan đến bệnh của đại ca, trong ngoài đều hỏi rõ ràng, nhưng người thầy thuốc này cũng chỉ là thầy thuốc bình thường, trị bệnh còn là đau đầu nhức óc, đi lại còn chịu không nổi, năm đó lão phu nhân thỉnh ngự y đến xem,TriệuNguyên Lễ khi đó còn đắm chìm trong thống khổ, không chịu để cho nhìn, sau lại cũng không giải quyết được gì. 
 Lão phu nhân thân mình không tốt, liền giao toàn quyền cho Diệpthịxử lý, bệnh đại ca như vậy không nói tốt nhưng vẫn còn được đi, chính là cũng nhanh nhẹn được, thầy thuốc thay đổi hết phương thuốc này đến phương thuốc khác, càng ngày càng kém, phương thuốc này cũng là mới đổi, Diệpthịthoạt nhìn để tâm, nhưng mời đến đều là lang băm, đại ca lại cứ không nguyện ý đi nói, làm cho lão phu nhân cùng phụ thân đều nghĩ thân mình hắn không được. 
TriệuVăn Uyển trước đây đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thi-quy-nu/144807/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.