Gần đên thời điểm buổi trưa, Triệu Hoành Thịnh đến Lan Uyển tính cùng Hạ thị cùng nhau dùng cơm, tiến đến trong uyển liền nghe đến một trận tiếng đàn, khúc đàn uyển chuyển thanh lệ, thêm vài phần ý tứ thú vị, cũng đuổi đi khô nóng khó chịu của ngày hè, Triệu Hoành Thịnh giống tính tình của lão thái gia, là cái coi trọng tình cảm, đối với gia tộc Hạ thị gặp chuyện rất là đồng tình, lại thêm bộ dáng hạ thị xinh đẹp, giường nhưng nhiệt tình, liền cũng sủng chút.
“Nguyệt nương cầm kĩ một chút cũng chưa thay đổi, vẫn là quanh quẩn trong phòng ba ngày.” Triệu Hoành Thịnh vào phòng, quả nhiên nhìn thấy nữ tử ngồi đánh đàn, không keo kiệt mà ca ngợi nói.
Hạ thị đứng dậy, cười trong suốt, hô một tiếng lão gia, mang theo vài phần uyển chuyển hàm xúc thẹn thùng chỉ có ở nữ tử Giang Nam, làm cho ý cười khóe miệng Triệu Hoành Thịnh càng sâu, ai không thích nữ nhân cảm kích toàn tâm toàn ý dựa vào chính mình.
Thụy Ca Nhi bị phân phó xem xét đúng thời cơ xông ra, trong tay còn cầm giấy Tuyên Thành chưa khô vết mực, phía trên còn có bút tích non nớt của hắn, nhưng cũng có chút manh mối bắt chước.
“ Trường phong phá lãng hôi hữa thì,
Trực quải vân phàm tế thượng hải.....
A, Thụy Ca Nhi ngươi cũng biết này có ý tứ gì?” Triệu Hoành Thịnh ôm lấy tiểu hài nhi, mặt mày mỉn cười, hiển nhiên cực kì vừa lòng.
(Hành lộ nan kỳ 1 行路難其一 • Đường đi khó kỳ 1- Lý Bạch
Hành lộ nan kỳ 1
Kim tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thi-quy-nu/144789/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.