Sở Kiều lén lút liếc mắt nhìn Lục Minh Hà nhiều lần, nhưng Lục Minh Hà bình thường rỗi hơi thích làm kẹo cao su dính người hôm nay lại đặc biệt toạ hoài bất loạn, ngồi yên trên giường của mình, cong một chân, viết viết vẽ vẽ, nửa ánh mắt cũng không để ý đến cậu.
Kể từ cái hôm cậu bỏ hắn chạy về trước, hắn cứ như vậy.
Trong lòng Sở Kiều biết không ổn, lấy dũng khí, ánh mắt bối rối: “Cái kia… Lục Minh Hà…”
“…”
“Em vẽ poster xong rồi.”
“Ồ.”
“Anh có muốn xem qua một chút không?”
“Ừ hử.”
“… Xem chứ?”
“Gọi dễ nghe một chút rồi nói tiếp.”
Sở Kiều liều chết không theo.
“Rồi rồi, đưa anh xem một chút.”
Lục Minh Hà để tập phác thảo của mình xuống, nhận lấy laptop Sở Kiều đưa tới, nhìn kỹ xem. Sở Kiều cởi giày, đứng trên mép giường mình, vịn vào bên giường của Lục Minh Hà mà giương mắt mong chờ.
Poster sử dụng phong cách màu nước mà Sở Kiều thuần thục, nhìn thoáng qua rất ấm áp, dùng sắc thái vàng của ánh đèn để tô vẽ cho căn phòng, tượng trưng cho giáo sư và chủ nghĩa lý tưởng của bà trong “Trò chơi thanh xuân cấm kỵ”, cửa phòng bị mở, bốn sinh viên không xuất hiện, nhưng bóng dáng của bọn họ kéo thật dài trên sàn nhà, hơi lan ra giống như tranh thuỷ mặc, hiện thực âm trầm đột nhiên bao phủ thiên đường của chủ nghĩa lý tưởng.
Đơn giản nhưng lại hàm ý thâm sâu, sắc thái ấm áp bên ngoài nhưng thật ra bóng tối đã giáng lâm từ lâu.
Lục Minh Hà không khỏi nhếch khoé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thap/884332/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.