Dịch: Hallie/ Beta: Raph
Tiếng pháo mừng vang lên, khách khứa đứng hai bên, ai nấy cũng tươi cười chúc mừng.
“Cha lớn!” Chân Nhi nhanh chóng chạy theo Sở Du, nắm lấy một góc tay áo Tần Tranh, mời xuống kiệu.
Tần Tranh vô cùng hài lòng, hòa hoãn lại tâm tình nôn nóng nhiều ngày, hắn cầm tay Sở Du, đè thấp giọng nói: “Thanh Từ, ta không nhìn thấy ngươi.”
Sở Du nhịn cười: “Không nhìn thấy là đúng.”
Dưới khăn trùm, Tần Tranh cong cong khóe môi, đang định nói thêm gì đó bỗng dưng nghe thấy động tĩnh bên ngoài truyền đến.
“Hộ bộ Thượng thư Sở Du, Vân huy tướng quân Tần Tranh tiếp chỉ——”
Bày trên hương án chính là thánh chỉ đến, khách khứa đều hành đại lễ, Sở Du cũng nắm tay Tần Tranh quỳ xuống lãnh chỉ.
Người đến ban chỉ chính là Đại thái giám bên cạnh Yến Thừa Khải, trong dịp trọng đại này tất nhiên sẽ đưa lễ vật ban thưởng tới theo ý chỉ của bệ hạ. Danh sách lễ vật dài ngoằng trong tay, chỉ đọc thôi cũng tốn tận hai khắc* đồng hồ.
*1 khắc = 15 phút, 2 khắc = 30 phút.
Sở Du suýt chút quỳ không nổi, nhưng trong lúc này lại không thể thất thố, hắn gắng gượng cơn đau âm ỉ bên hông để nghe xong danh sách lễ vật, rồi cân nhắc cho người mở phòng kho, nếu không sợ là không an tâm được.
Lãnh xong chỉ, hai người tạ ân, sai người nhét cho Đại thái giám một hồng bao có chút trọng lượng, rồi lại cho người tiếp đãi chu đáo.
Loading...
Mọi người mới vừa đứng dậy, lại nghe một tiếng truyền báo. Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tan-mo-so/1748009/chuong-67.html