Dịch: Hallie/ Beta: Raph
Xe ngựa gỗ Hương, mui trắng mành mềm, bốn con ngựa trắng song hành, vô cùng bắt mắt.
Kinh đô có núi Ngọc Hoài, trên núi có thư viện Vân Mặc, nơi đó là chỗ học hành của dòng họ Sở. Tĩnh Quốc công thuộc chi họ thanh liêm nhất của Sở gia, ngoài ra Sở gia còn có mấy mươi dòng chính dòng thứ khác, hương khói cũng hưng thịnh.
Chân Nhi trước năm bảy tuổi, trong nhà có một vị giáo thụ* tây tịch* lo việc học, đến năm tròn bảy tuổi, Sở Du cân nhắc cho thôi, đưa cô bé đến Sở gia nhập học. Có thể nói là dòng tộc có truyền thống học hành nhiều đời, học viện gia tộc sở hữu vốn học thức uyên thâm, cho dù hắn hay là huynh trưởng cũng đều nhờ gia tộc dạy dỗ mà thành, ngay cả con cháu hoàng thất cũng từng vắt óc muốn được đến Sở gia bồi dưỡng.
*giáo thụ: viên chức trông coi việc giáo dục tại một phủ trong thời phong kiến.
*tây tịch: chỗ ngồi về phía Tây, tức chỗ ngồi của người khác, đối diện với người chủ nhà.
Theo quy tắc không thể phá vỡ, tộc học chỉ nhận con cháu Sở gia. Cũng từng có hoàng thất đem con cháu sang cho làm con thừa tự Sở gia để xin được học tập trong học viện của dòng họ Sở, như vậy có thể thấy địa vị của học viện Sở gia thế nào.
Sở Du quá cưng chiều Chân Nhi, một ngày không thấy giống như bị mất hồn, quả thực không chịu nổi việc đem con gái ném thẳng vào học viện mà không hỏi không màng. Vì thế, Chân Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-tan-mo-so/1747992/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.