Buổi hòa nhạc diễn ra hai tiếng có chút hao tổn tinh lực. Ngôn Trăn trở về phòng tắm rửa, nằm ở trên giường nghỉ ngơi một lúc, liền nhận được điện thoại của Ứng Trữ, nói muốn ra ngoài ăn khuya.
"Mình nói cho cậu biết, đến thành phố Z, nhất định phải đến Đăng Ký ăn khuya." Ứng Trữ ở đầu dây bên kia mãnh liệt đề cử, "Không ăn chẳng khác nào chưa từng đến. Mình và Tần Sở qua đó trước, trợ lý Tiểu Triệu ở dưới lầu chờ cậu, cậu sửa soạn xong thì cùng cậu ta tới đây.”
Ngôn Trăn trang điểm thay quần áo, xuống lầu đến đại sảnh khách sạn.
Trợ lý Tiểu Triệu chính là cậu bé ban ngày đón các cô, tuổi không lớn, nhưng cực kỳ biết điều, nói cái gì cũng muốn giúp Ngôn Trăn xách túi, cô không thể làm gì khác hơn là đưa túi xách của mình cho cậu, hai người cùng lên xe, chạy tới khách sạn.
Ngôn Trăn đi vào phòng riêng, Tần Sở cùng Ứng Trữ đang thân mật kề vào nhau anh anh em em, thấy cô đến, lập tức giấu đầu hở đuôi tách ra.
Ngôn Trăn rất im lặng: "Hai người các cậu đến ăn là được mà, cần gì phải gọi mình đến làm bóng đèn.”
"Làm sao có thể không biết xấu hổ để cho cậu ở một mình trong phòng chứ." Ứng Trữ ngồi gần khoác cánh tay cô, "Mình cũng không phải loại người có người yêu, quên mất bạn bè.”
Tần Sở ở một bên mím môi cười.
Anh ta ở trên sân khấu và ngoài đời là hai phong cách hoàn toàn khác nhau. Trên sân khấu tùy ý phô trương, dưới sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-sa-h/3969618/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.