Buổi diễn tập kết thúc, Ngôn Trăn khéo léo từ chối lời mời tụ tập ăn uống, từ cửa Trần Hoài Tự vừa rồi đi ra ngoài.
Quả nhiên, anh đang đứng ở cửa, ánh mắt nhìn đèn đường cách đó không xa, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Ngôn Trăn vỗ vỗ bả vai anh, thấy anh quay đầu lại, vươn tay về phía anh: "Đưa cho tôi.”
Trần Hoài Tự cúi đầu nhìn lòng bàn tay cô, lại ngẩng đầu lên nhìn cô, nhẹ nhàng nhướng mày.
"Nhanh lên, đêm nay có liên hoan, bọn họ đều đang chờ tôi." Ngôn Trăn mặt không đổi sắc nói dối, "Đem đồ tôi đánh rơi trả đây, tôi phải đi. ”
Hiếm khi anh dừng thoáng một lúc: "Liên hoan?”
Ngôn Trăn nhìn biểu tình của anh có chút nặng nề, cảm thấy sắp trêu chọc anh thành công, cố gắng nhịn khóe môi sắp dương lên, tiếp tục mặt không chút thay đổi thúc giục: "Đúng vậy, anh không được làm chậm trễ thời gian của tôi, tôi——"
Trùng hợp những người khác đi liên hoan đi từ một cánh cửa khác đi ra, có người từ xa nhìn thấy Ngôn Trăn, hô một câu: "Bọn em đi trước nhé đàn chị, lần sau rảnh rỗi thì liên hoan, bái bai.”
Vì thế lời nói dối của Ngôn Trăn còn chưa chống đỡ được một phút đã bị vô tình vạch trần.
"A, thì ra là đang lừa gạt tôi." Trần Hoài Tự cong đốt ngón tay, khẽ gõ vào lòng bàn tay cô.
Ngôn Trăn hừ một tiếng: "Lừa anh thì thế nào? ”
"Đương nhiên sẽ không như thế nào." Anh thu tay lại, cắm vào trong túi áo gió, "Chỉ là tôi có thù tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-sa-h/3969609/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.