Trên trần phòng khách có đính những viên ngọc nhỏ vụn trong suốt, yên tĩnh treo ở đó, nhưng trong mắt Ngôn Trăn lại giống như đang lắc lư, bóng dáng lờ mờ, mơ hồ thành quang ảnh sâu cạn không đồng nhất.
Thì ra là cô thở dốc quá kịch liệt, ngay cả tầm mắt cũng không thể tập trung chuẩn xác, theo hô hấp phập phồng kịch liệt mà lắc lư.
Trần Hoài Tự vùi đầu trước ngực cô, từng chút từng chút mút vú cô. Đầu lưỡi ướt át mềm mại liếm lên da thịt non mềm, sau đó ngậm một khối vào trong miệng dùng sức mút, lưu lại một chuỗi dấu hôn ướt sũng.
Sự tình phát triển đến mức này, hiển nhiên đã vượt qua dự đoán của Ngôn Trăn. Cô muốn giãy dụa, nhưng lại phát hiện sức lực nam nữ chênh lệch khiến cô căn bản không cách nào phản kháng.
“...... Trần Hoài Tự! Anh buông tôi ra! Anh dám làm thế với tôi! Tôi sẽ nói với anh trai tôi! ”
"Có thể." Trần Hoài Tự đứng dậy, thật sự muốn duỗi tay lấy điện thoại di động của cô: "Bây giờ gọi điện thoại cho Ngôn Chiêu đi, tỉ mỉ nói rõ cậu ấy biết tôi đang làm gì em. ”
Điện thoại di động được đưa đến bên cạnh, cô cũng không dám nhận. Đánh chết Ngôn Trăn đi nữa, cô cũng không muốn đem chuyện này thật sự nói cho Ngôn Chiêu.
Cùng đối thủ một sống một còn lăn cùng một chỗ, nói ra ai có thể tin? Trần Hoài Tự đã sớm đoán trước sự chần chừ của cô, đặt điện thoại di động trở lại, vùi đầu lại tiếp tục ăn vú cô. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-sa-h/3969603/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.