Đầu lưỡi tấn công mãnh liệt, Ngôn Trăn né tránh không kịp, bị hôn đến đầu váng mắt hoa, kháng cự mở miệng: "... Anh..."
Một tay anh theo thắt lưng bên kia của cô sờ lên, như có như không dùng đầu ngón tay khẽ vuốt ve, cắn môi cô thấp giọng: "Gợi ý, ba chữ. ”
Anh nói thêm: "Hay là em không có niềm tin vào chính mình, sợ thua?" ”
Ngôn Trăn ăn nhất chính là kiểu khích tướng như thế này, lần nào cũng thế. Cảm xúc không phục trong nháy mắt dâng lên, cô cắn răng nói: "Ai sợ thua? Chơi thì chơi! ”
Cô vùi đầu xuống sô pha thở dốc lung tung, suy nghĩ hồi lâu, cực kỳ miễn cưỡng mở miệng: "... Tôi là lợn à? ”
Từ trước đến nay cô không kiêng nể gì khi dùng từ ác ý nhất để phỏng đoán Trần Hoài Tự. Người xấu xa này nhất định là vì nhục nhã cô, cho nên viết một số từ bậy bạ, muốn mượn miệng cô để hạ thấp chính mình.
Nếu như bình thường cô khẳng định không bị lừa, nhưng hiện tại cô rơi vào thế hạ phong, tôn nghiêm gì đó vẫn là đặt sang một bên, quân tử báo thù mười năm không muộn.
"Hả?" Anh có chút ngoài ý muốn, lập tức phản ứng lại, trong thanh âm mang theo chút ý cười, "Cũng không cần mắng mình như vậy. ”
Nói xong, anh đưa tay nhấc áo của cô lên, muốn cởi ra. Ngôn Trăn tiền mất tật mang, chơi xấu không chịu phối hợp, hai tay gắt gao bảo vệ bên người: "Anh không thể cởi! Tôi không mặc áo trong! ”
Mặc dù bây giờ là mùa xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-sa-h/3969601/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.