Sau một hồi đùa giỡn, Lộ Kính Tuyên để ý đến mái tóc rối bời, thở hổn hển: "Được rồi, thời gian không sai biệt lắm, chuẩn bị xuất phát, nhanh lên, chia đội nào. ”
Anh ta nhìn về phía Ngôn Chiêu Ngôn Trăn: "Hai anh em các người chung một đội đi? ”
“Không thèm!” Ngôn Trăn lập tức cự tuyệt, không cam lòng nói, "Em muốn cùng anh một đội. ”
Gì mà ngu ngốc chứ, nhất định phải chứng minh cho Ngôn Chiêu xem.
"Cũng không được." Ngôn Chiêu chậm rãi nói, "Anh Lộ của em đang trên bờ vực phá sản, em đừng nên gây họa cho cậu ta. ”
"Tai họa gì, anh mới là —" Ngôn Trăn đột nhiên dừng lại, mơ hồ cảm thấy câu này có chút quen tai.
[“Vậy sao? Vậy anh phải chuẩn bị tốt đề phòng tai họa này, tôi sẽ không bỏ qua cho anh. ”
“Mỏi mắt mong chờ.”]
Trong lòng cô lập tức có chủ ý: "Vậy em và anh Hoài Tự một đội. ”
Nói xong, cô quay đầu, hướng về phía người đàn ông bên cạnh lộ ra một nụ cười: "Anh Hoài Tự sẽ không phản đối chứ? ”
Tuy rằng hai người cực kỳ ghét nhau, nhưng ở trước mặt người ngoài, Ngôn Trăn vẫn phải bảo trì lễ phép cơ bản, hư tình giả ý gọi Trần Hoài Tự là ‘Anh’.
Cô không am hiểu lừa gạt người khác, trong nụ cười không có ý tốt thật sự rõ ràng. Nhưng Trần Hoài Tự cũng không nói gì, nhẹ nhàng nghiêng đầu ra hiệu: "Lên xe. ”
Nhìn theo bóng lưng hai người đi xa, Lộ Kính Tuyên thấy khó hiểu: "Mặt trời mọc từ hướng tây à? ”
"Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-sa-h/3969596/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.