🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cố Văn Sanh bị đẩy mạnh xuống ghế sopha, không có sức đứng lên, nghe thấy Lưu Triêu gọi cậu như vậy, vành tai đã đỏ lên trước tiên: “Cậu tránh ra.”

Lưu Triêu đứng dậy.

Cố Văn Sanh cũng cùng đứng lên, cúi đầu, mái tóc ngắn mềm mại không giấu được đôi tai đã ửng hồng, “Không được gọi tớ như vậy.”

Ánh mắt Lưu Triêu tối sầm lại, không trả lời, đưa tay vén tóc Cố Văn Sanh ra sau tai, “Nên cắt tóc rồi.”

Cố Văn Sanh lại càng ngượng ngùng hơn nữa, lắc đầu hai cái, để tóc rũ lại trên mặt, “Không cắt!” Như một đứa trẻ đang cáu kỉnh, hơn thua cho bằng được.

Lần này Lưu Triêu không vén tóc Cố Văn Sanh nữa, như không nghe thấy lời Cố Văn Sanh, hắn nói tiếp: “Ngày mai đi cắt tóc đi.”

“Không đi!”

“Làm bài tập đi.”

“Tớ nói tớ không đi!”

“Cậu viết văn xong chưa?”

“Cậu…”

“Xong rồi?”

“…chưa, chưa xong.”

“Ừm, viết tiếp đi.”

Cố Văn Sanh giơ tay ôm lấy hai má đang nóng bừng lên, cúi đầu làm bài tập.

#

Bây giờ đến Tết không có gì hơn là đi thăm người thân, vị năm mới ngày càng nhạt, dần dần cũng càng lúc càng ít người chỉ vì ăn tết mà về nhà sum tụ.

Cố Văn Sanh gọi điện thoại cho Lưu Triêu, vào lúc Lưu Triêu đang làm bài tập.

“Cậu đang làm gì?”

“Làm bài tập.”

“…”

Trong nửa tiếng đó, Cố Văn Sanh hỏi một câu, Lưu Triêu đáp một câu, Cố Văn Sanh ngồi oán trách với Lưu Triêu, cha cậu bận việc quá, không có thời gian về ăn tết với mẹ con cậu, nói một hồi lại nhảy sang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-lo-sanh-ca/616296/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.