Chỉ còn không đến hai ngày là sẽ kết thúc đợt thí luyện tại Thái Cổ phế tích, ba người Nguyên Phương, Chiến Hổ và Bạch Dạ Nhất vẫn trói theo Kha Phi đi loanh quanh gần hồ độc đã khô cạn.
Kha Phi chết cũng không nhận là hắn ám hại Yêu Nhiêu, bởi vì bọn họ quả thật không tìm được chứng cứ, như thế Bạch Dạ Nhất sẽ không dám làm ra chuyện gì quá mức đối với hắn ta.
Nhưng Nguyên Phương và Chiến Hổ đều cảm giác được xung quanh cái hồ độc này có hơi thở mơ hồ của Sửu Sửu lưu lại. Lão Hắc Viên thì còn ngồi luôn ở bên hồ, hai mắt đẫm lệ, một bước cùng không chịu di chuyển.
Kha Phi từ nhỏ được vạn người cung phụng, cớ gì chịu nổi khuất nhục bị người ta trói ra sau làm tù binh thế này. Cơn giận dữ tột độ khiến cho khuôn mặt trắng nõn tuấn dật hoàn toàn trở nên vặn vẹo.
"Bạch Dạ Nhất, ngươi đừng tưởng rằng bản thân là sứ giả của Bạch Hổ đại lục là muốn làm gì thì làm, nếu Quang Minh thành ta đóng cửa pháp trận thời không, ngươi đừng mơ dẫn dắt được lực lượng Bạch Hổ Thánh Hoàng nữa. Đến lúc ấy, ở Chu Tước đại lục ngươi nhiều nhất chỉ là một tên thiên tài triệu hồi sư cấp 5 cao cấp mà thôi, vốn không thể chống lại được lửa giận của cha ta!"
Còn tiện nhân giỏi làm bộ Tuyết Vũ kia nhất định đã hóa thành cặn bã không thừa lại mảnh vụn nào rồi. Kha Phi tự nhận bản thân không lưu lại nhược điểm, tiếng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoi-su-xinh-dep/2709120/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.