Nhìn thấy một ngàn kim tiền thưởng kia, Nhạc Dương đồng học thiếu chút nữa liền đem mình tố cáo!(= =)
Bất quá ‘cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ’ đạo lý này cho dù không hiểu, cũng nghe người ta nói nhiều lắm, Nhạc Dương không cảm thấy bây giờ nói ra thân thế mình chính là vị tiên thiên cường giả ẩn sĩ kia là chuyện tốt. Hoàng thất dĩ nhiên cao hứng, có tiên thiên cường giả gia nhập, thực lực của một nước tăng cường, nhưng hai nước còn lại thì thế nào. Bọn họ còn không thừa dịp mình vẫn chưa kịp trưởng thành trở thành cường giả đỉnh phong, liền một phát thủ tiêu mới là lạ à... Mình còn trẻ như vậy liền là tiên thiên cường giả, vừa khôngphục dụng qua linh dược, càng không có thần thú, kẻ ngu cũng có thể nghĩ ra được mà mình tu luyện tiên thiên công pháp khủng bố, cũng khó tránh được những tiên thiên cường giả khác không sinh lòng mơ ước.-trucxinh-
Cho nên nói, trước khi có thể đủ thực lực đứng ở đầu sóng ngọn gió tuyệt không thể bại lộ thân phận, cần phải làm người khiêm tốn một chút, âm thầm làm việcmuộn thanh phát đại tài mới là tốt nhất.
Nhạc Dương đồng học cười nhẹ một tiếng, kéo khăn đen che mặt lại cẩn thận, sau đó nghênh ngang đi vào công hội lính đánh thuê.
Trong căn phòng hội tụ một lượng lớn lính đánh thuê, nhưng không ai biết cái tiểu tử che mặt vừa tiến vào này chính là cái vị tiên thiên cường giả mà khắp thế giới đang tìm kiếm, kẻ nào uống rượu vẫn uống rượu, ai bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-van-tue/93211/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.