Nhạc Dương đồng học một tay tiếp được bàn tay trắng như phấn kia, cười nói: "Huynh đệ, ta biết ngươi vẫn luôn nghĩ tới ta, nhưng loại phương thức biểu đạt này của người quá đặc biệt đi, nếu như ngươi có thể thay đổi thành nhiệt tình ôm lấy ta, ta đây sẽ càng thêm cao hứng a! Các cô gái trong kia đều đã cởi hết y phục cùng tắm rửa sạch sẽ chờ hai chúng ta cưng chìu a, chúng ta còn đứng ở nơi này làm gì? Đi thôi!" 
Đạo tặc nọ thiếu chút là điên tiết lên, dùng sức thoáng giãy dụa tránh thoát bàn tay to của Nhạc Dương đang chuẩn bị ôm bả vai mình. Đang muốn giơ chân đạp bay cái tên nam nhân đáng ghét vô sỉ này. Lại bị Nhạc Dương chớp nhoáng nắm được bàn tay, thật nhanh bị hắn kéo, thân bất do kỷ đành để hắn kéo mình xông thẳng hướng cửa Khoái Hoạt Lâm mà đi. 
"Xin chờ một chút, hai vị, Khoái Hoạt Lâm có quy định, y quan không ngay ngắn, thứ cho không tiếp đãi." Một gã hộ vệ là cấp hai dũng giả, nho nhã lễ độ ngăn cản Nhạc Dương cùng đạo tặc trước cửa. 
"Ngươi mắt ngắn xem ta là người trẻ tuổi không có tiền? Càng không xem là khách quý? Ta đây phải phê bình ngươi, mắt ngươi thế nào chỉ thấy hai chúng ta y quan không ngay ngắn? Bởi vì cái gọi là ‘Bạch Thạch thiếu niên kim thành phố đông, bạc yên bạch mã độ xuân phong. Hoa rơi đạp tận du nơi nào, cười nhập Khoái Hoạt thử lâu trong ’ sao? (Cái này mình hông hiểu lắm = =!, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-van-tue/2339661/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.