"A, Ô Dực thậm chí triệu hồi ra Thanh Đồng Man Ngưu, nó là thanh đồng cấp chiến thú, cái này… xong rồi!" Thanh âm tiểu đạo tặc tràn đầy sợ hãi: "Thủ hộ chiến thú của ta là hoa tiên tử không có lực công kích, căn bản không phải đối thủ của Thanh Đồng Man Ngưu, biết sớm như vậy, ta nên vừa bắt đầu liền triệu hoán ra ảnh báo tập kích bất ngờ, như vậy có lẽ có thể giết chết Ô Dực... Bây giờ…ngươi nói làm sao bây giờ?" 
Đôi mắt sáng đạo tặc mang theo hy vọng cuối cùng, bất lực nhìn về phía Nhạc Dương. 
Vào giờ khắc này, Nhạc Dương có thể rõ ràng nhìn thấy trong cặp mắt sáng ngời kia tràn đầy tuyệt vọng cùng sợ hãi, nó cùng với ánh mắt của Phí Văn Lệ nữ hoàng bị nhốt ở hắc động trong không gian lúc ấy sao mà tương tự đến thế? 
Ngao ô, thời khắc anh hùng cứu mỹ nhân đã đến! 
Trong lúc nhất thời, ý muốn bảo hộ của nam tử hán Nhạc Dương đồng học đại bộc phát. 
Hắn ôm nhẹ đôi vai của tiểu đạo tặc, ôn nhu an ủi: "Không phải chỉ là một đầu ngưu sao? Chớ sợ chớ sợ, ta thay ngươi mần thịt nó!" 
Nghe Nhạc Dương an ủi như vậy, hốc mắt tiểu đạo tặc ngược lại đỏ, lệ quang chớp động, thanh âm mang theo nghẹn ngào: "Ngươi…tên ngu ngốc này, đây không phải là trâu rừng bình thường, đó là Thanh Đồng Man Ngưu a! Chỉ cần nó vừa trừng mắt, chúng ta đây cũng sẽ mất mạng! Làm sao bây giờ? Chúng ta phải nghĩ biện pháp, nếu không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-van-tue/2339656/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.