Ở nơi xa mơ hồ truyền đến tiếng người. 
Nhạc Dương không kịp cảm thán, lệnh cho cái bóng Man Ngưu khiêng cánh tay ác ma bị bẻ gẫy lên, sau đó lòng bàn chân như bôi mỡ, nhanh như chớp ẩn mình vào trong bóng tối. Cái bóng Man Ngưu khiêng cánh tay ác ma vẫn có còn sót lại băng sương ngưng kết cước bộ phối hợp theo sát sau. Vừa ẩn mình vào bóng tối, trong nháy mắt Nhạc Dương quay đầu lại, nhìn thoáng qua tiểu đạo tặc vẫn lẳng lặng nằm trên mặt đất hôn mê bất tỉnh. 
Lúc này xuất hiện một bóng trắng, so với tia chớp còn nhanh hơn, xẹt qua bầu trời thoáng hiện ở chiến trường. Bóng trắng vừa xuất hiện là một mỹ nữ, mặt ngọc mang sa mỏng màu trắng, lụa mỏng ẩn hiện khó có thể che hết làn da kiều nhan trong như tuyết. 
Trong đôi đồng tử trong vắt như nước mùa thu tràn đầy trí tuệ, lông mi cong vút thật dài khẽ chớp tỏa ra linh quang linh động. 
Nàng vừa nhìn tiểu đạo tặc lẳng lặng nằm trên mặt đất, nhất thời la hoảng lên: "Ta vừa rời đi một lúc, sao lại biến thành ra như vậy... May quá! Chỉ là tinh thần lực tiêu hao, cũng không đáng lo lắm!" Trong màn đêm, tiếng người gần hơn, vô số tiếng bước chân từ phương xa truyền tới, mày đẹp khẽ nhăn, mỉm cười, cánh tay trắng ngần từ trong tay áo lộ ra, ngón tay nhẹ điểm, triệu hồi ra một quyển hoàng kim bảo điển. 
Theo kim quang chớp động, một con bướm cánh chim tiểu tinh linh bay ra, nhào vào thân thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-van-tue/2339645/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.