Chương trước
Chương sau


"Chị,có chuyện gì vậy?"
Nguyệt An Thần đi vào phòng họp,phía sau là đám Tư Hàn cùng Tư Đồ Tà,Tần Thiệu Phong cũng chạy tới.
"Tự xem cái này đi."Nguyệt An Tuyết đưa ra một cái máy tính nhỏ,bên trong chứa vài tấm hình.
Chờ mọi người đều xem xong,đều kinh nghi bất định nhìn sang Nguyệt An Tuyết,nhất là Tần Thiệu Phong mắt vẫn còn dán trong màn hình.
"Thiệu Phong,nhận ra được đúng không?"Thượng Quan Kỳ mắt sắc bén nhìn ra được hành động kì lạ của Tần Thiệu Phong.
"Ân,nhận ra,hắn chính là Tang thi hoàng."Tần Thiệu Phong hơi trầm khuôn mặt,nhìn bóng dáng có chút quen lại có chút lạ trong màn hình.
Bởi vì hình ảnh là dùng một loại trùng camera thu nhỏ xuất phẩm từ Urahara Kisuke,mà thời gian chụp có lẽ là buổi tối nên cũng không nhìn rõ được mặt,bất quá lại không trở ngại Tần Thiệu Phong nhìn ra kẻ đứng giữa bầy tang thi đầy bễ nghễ kia là ai.
Mà chuyện Tần Thiệu Phong cũng là kẻ trọng sinh,sớm hai năm trước đã lòi rồi.Là bị Nguyệt An Tuyết chọc thủng,nhưng chuyện hắn trọng sinh thì chỉ có nhóm người trong phòng họp lúc này biết mà thôi.
"Chị,chuyện này là sao vậy?"
Nguyệt An Thần cau mày,hắn nhìn ra trong mấy tấm hình có ít nhất mấy trăm vạn tang thi,đông nghìn nghịt cả một mảnh lớn không nhìn tới cuối,hắn có linh cảm rất xấu về chuyện này.
"Đám Ulquiorra ra ngoài 'đi dạo' gặp được,thả trùng sau đó chụp hình và gửi về cho hệ thống chủ Rory."Nguyệt An Tuyết nhấp ngụm trà sau đó mới từ từ trả lời.
Đây là muốn tang thi triều diện rộng sao?
Dù thực lực hiện tại của căn cứ Nguyệt Quang cũng không sợ trận tang thi triều này,bất quá nếu có thể tránh thì vẫn nên tránh là tốt nhất.
Các công trình xây dựng trong không gian bản mạng của cô đã đi được một nửa,cần thêm chút thời gian nữa mới hoàn thành,cũng không thể tốn thất quá lớn gây ra được.
"Tên này là vẫn muốn trả thù Lục Thanh Dao đi?"
Tần Thiệu Phong nhịn không được lại nói nhẩm một câu,bất quá ở đây có ai là người thường đâu,đều nghe được câu tự hỏi của hắn.
"Trả thù cái gì?"Nguyệt An Thần quay đầu sang,đây có lẽ là mấu chốt giúp bọn họ giải trận tang thi triều này.
"Khụ,tên đó trước khi biến thành tang thi gọi là Lưu Vũ Tiêu,ta chỉ biết là hắn hận chết Lục Thanh Dao vì đã từng đem bạn thanh mai trúc mã kiêm người yêu của hắn đẩy vào miệng tang thi."
Tần Thiệu Phong nghĩ nghĩ lại trả lời,cái tay bên dưới lại không an phận mà mò qua ôm lấy cái eo nhỏ của Nguyệt An Thần,vẻ mặt lại là một bộ suy nghĩ nghiêm túc khiến Nguyệt An Thần tức đến ngứa răng,đem tay đập văng hai cái móng chó kia ra.
"Biết tên người yêu hắn là gì sao?"Nguyệt An Tuyết nhíu mày,cứ có cảm giác cốt truyện này cô từng đọc qua thì phải.
"Chịu thôi,năm đó ta lợi dụng hắn làm con cờ để đấu với nữ nhân kia,ai thèm để tâm tới chuyện vặt đó?"
Tần Thiệu Phong hắn cũng đâu có rảnh đi mò chuyện đời tư kẻ khác,hắn năm đó đều bị hận thù che mù mắt rồi thì còn nghĩ tới cái gì?
"....."
Một đám mắt cá chết liếc nhìn Tần Thiệu Phong đang dùng cặp móng chó của hắn tiếp tục đi sờ mó trên người Nguyệt An Thần mà hết chỗ nói,con hàng này thật là boss trùm cuối không vậy?
Nói hắn càng ngày càng đậu bỉ cùng dâm tặc thì có đó,ngay cả hai đứa con nhỏ còn xem hắn như kẻ thù mà đề phòng thì biết,suốt ngày bám dính Nguyệt An Thần như cái đuôi vậy,còn hận không dính luôn trên người An Thần ấy chứ.
"Khoan đã,Thiệu Phong ngươi vừa nói tên tang thi hoàng là cái gì?"Nguyệt An Tuyết trầm mặc suy nghĩ một hồi,lập tức nhận ra vấn đề.
"Nga,hắn là Lưu Vũ Tiêu,sao vậy?"
Lúc này một đám trong phòng đồng loạt nhìn về phía Nguyệt An Tuyết,chờ câu trả lời của cô.
"Ta nghĩ đã tìm ra được vấn đề rồi,Tư Lăng,đi tìm Yến Ngọc trong đội y tế phòng cấp cứu khoa ngoại tới đây."Nguyệt An Tuyết lập tức mỉm cười,nói.
Cuối cùng nhớ ra vì sao cảm thấy quen thuộc a,lúc trước có lần cô cùng Yến Ngọc tâm sự lại vô tình biết tới cô nàng có một bạn trai kiêm thanh mai trúc mã.
Bất quá,trước mạt thế hai ngày thì biến đi đâu mất,thành ra Yến Ngọc mới vì vậy mang theo em trai đi khám bệnh sau đó đến tiệm thuốc mua thuốc và gặp mạt thế.
Mà đặc biệt là bạn trai của Yến Ngọc cũng tên là Lưu Vũ Tiêu a,này nếu trùng tên thì cũng quá xảo ngộ đi,vẫn tìm người tới xác minh thử xem sao.
"Hình này được chụp ở thành phố gần tiếp cận với căn cứ thủ đô,có lẽ là muốn nhắm đến đó đầu tiên.Ta suy đoán tang thi hoàng này...cũng là trọng sinh đi?"
"Cái gì,hắn cũng trọng sinh giống Phong?"
Nguyệt An Thần thật sự là kinh ngạc,rốt cuộc là vì sao hết tên này tới tên khác không trọng sinh thì là người xuyên không vậy?
Nguyệt An Tuyết thì vốn dĩ đã nhận ra thế giới này có trăm ngàn lỗ thủng,việc người xuyên không cùng người trọng sinh từ thế giới song song cũng không cảm thấy có gì lạ nữa.
Chỉ có giả thuyết này mới dễ dàng nói ra vì sao tang thi hoàng lúc này vốn ở phía nam lại nhìn chằm chằm căn cứ thủ đô,muốn đi tận diệt nó trong khi trên đường đều có rất nhiều căn cứ lớn nhỏ khác lại không hề hấn gì?
Chờ Tư Lăng mang theo Yến Ngọc chạy đến phòng họp,mọi người cũng đã nhất trí đội lần này ra nhiệm vụ gồm những ai,cũng bàn một chút kế hoạch xây dựng công trình lẫn di cư vào không gian bản mạng của Nguyệt An Tuyết.
Bởi vì những chuyện tương lai đã biết trước,Nguyệt An Tuyết đã cùng Tư Đồ Tà,Thượng Quan Kỳ cùng nhau bàn bạc lại một chút và cuối cùng ra một quyết định.
Đem không gian bản mạng của Nguyệt An Tuyết tiến hoá hoàn chỉnh,trở thành một thế giới sống mới với linh khí tràn đầy và nhất là có thể chứa người.
Sau đó là đem nhân loại chấp nhận thuần phục và nhận Nguyệt An Tuyết là thần của mình,tiến vào thế giới kia và bắt đầu một cuộc sinh hoạt mới dưới sự quản chế của thần cũng chính là Nguyệt An Tuyết.
Nguyệt An Tuyết là lo lắng khi bản thân rời đi,tham gia cuộc thi tuyển chọn Thủ Hộ Giả mà tạo cơ hội cho Tử Ma ra tay với Nguyệt An Thần.Kia còn không bằng đem Nguyệt An Thần đặt dưới mí mắt của mình,độ an toàn đều bị nâng lên đến 99%.
Cho nên,suốt ba năm qua Nguyệt An Tuyết thường cùng các tử thần bế quan trong không gian,triển khai kế hoạch và tăng cường thực lực chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Hiện tại đã có 2/10 người trong căn cứ Nguyệt Quang âm thầm chuyển dời đến trong thế giới của Nguyệt An Tuyết,họ đều là người tuyên thệ thuần phục cho Nguyệt An Tuyết và đa phần đều là trẻ mồ côi từ 15 tuổi đổ lại,phụ nữ mang thai cùng người già trên 70 tuổi.
Nguyệt An Tuyết cần là chất lượng mà không phải số lượng,cô không cần nhiều người mà cần là lòng trung thành cùng thuần phục,những kẻ có dị tâm thì căn bản không có khả năng tiến vào thế giới của cô.
Nói trắng ra,người đi qua cổng truyền tống ở phía sau đội xá đội tử thần thì đã kí một hiệp ước vĩnh cửu với Nguyệt An Tuyết,không thể có dị tâm và càng không thể phản bội,nếu chỉ cần sinh ra một điều ý xấu đều lập tức bị khế ước phản phệ,chết ngay lập tức.
Khế ước này đưa ra,căn bản chính là đề phòng kẻ muốn gây hại cho Nguyệt An Thần là thứ nhất,thứ hai là phòng Tử Ma trà trộn tiến vào thế giới bản mạng của Nguyệt An Tuyết.
Có hạn chế thì tất nhiên cũng có chỗ tốt,đó chính là được một lần tẩy kinh phạt tuỷ,tăng lên tư chất cùng cốt cách có thể tu luyện nhanh hơn và nhất là không cần phải dựa vào tinh hạch tang thi mà là dựa vào linh khí xung quanh mà tăng tiến tu vi.
Hiện tại,thế giới của Nguyệt An Tuyết đã có hơn 300 cư dân bắt đầu sinh hoạt,quản lý và phân bố đều do các tử thần và hiện tại đã trở thành Thần Vệ tới quản lý.
Có tất cả tổng cộng 50 Thần Vệ,thế giới chia làm 10 khu vực quản hạt do 50 Thần Vệ tới bảo hộ,mỗi khu vực có 5 Thần Vệ quản lý.
Đó chỉ là hiện tại mà thôi,chờ khi toàn bộ cư dân đều chuyển đến sẽ bắt đầu thay đổi,giao quyền quản lý lại cho nhân loại,Thần Vệ lại trở thành thần thủ hộ khu vực đó,chỉ khi xảy ra xung đột mới ra mặt,còn lại đều sẽ không quản tới.
Nói tới các Tử Thần,từ một năm trước bọn họ đã đột phá thần cấp và lấy lại được kí ức từ kiếp trước của mình.
50 người chính là 50 vệ binh dưới trướng của An Tuyết khi còn ở kiếp trước,họ cũng là người đã chết trong trận chiến khi bảo vệ Nguyệt An Thần ở kiếp trước.
Lại một lần nữa có thể trở lại bên cạnh đội trưởng của họ,người đã dạy bảo,dẫn dắt bọn họ từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành,điều này còn gì tốt hơn nữa đâu?
Dù kiếp luân hồi của họ có chút hố cha một chút,nhưng cuối cùng cũng là trở lại bên cạnh đội trưởng cùng phó đội trưởng,như vậy là đủ rồi.
Có lẽ,ngoài Nemu ra thì tất cả đều là vốn là thủ hạ dưới trướng của Nguyệt An Tuyết từ kiếp trước luân hồi tới.
Không cần nói cũng biết kẻ sắp đặt kiêm đứng sau mọi chuyện là ai rồi,còn ai trồng khoai đất này,thì chính là vị boss siêu phúc hắc họ Quân tên Lam Nguyệt kia a.
Khi đã có lại kí ức,việc tu luyện tất nhiên là thông thuận hơn rất nhiều,tu vi đều tăng vèo vèo như ngồi hoả tiễn vậy.
Trở lại vấn đề chính,sau khi Yến Ngọc đã xác định cái tên trong tấm hình kia là bạn trai nhà mình,tất cả lập tức nhanh chóng thực hiện kế hoạch đi....rước boss tang thi về nhà.
Đội lần này đi tìm tang thi hoàng gồm có Nguyệt An Tuyết,Tư Đồ Tà,Thượng Quan Kỳ,Tần Thiệu Phong,Urahara Kisuke cùng Aizen Sousuke,Yến Ngọc dĩ nhiên là không thể thiếu được.
Vì tính cơ mật của nhiệm vụ lần này,tránh có người nhìn thấy mà tất cả nhất trí nửa đêm lên đường bằng đường hầm dưới đất thông hướng thành phố bỏ hoang cách căn cứ không xa.
Thành phố bỏ hoang chẳng còn con tang thi nào tồn tại nữa,ai bảo đám Thần Vệ sức chiến đấu khủng bố kia cứ vài ngày là chạy ra ngoài hoạt động tay chân,kết quả cái thành phố này vốn có hơn vài vạn tang thi cũng biến thành thành phố hoang không có vật gì tồn tại nữa.
Mà điều bọn họ không ngờ đến chính là tang thi hoàng bệ hạ của chúng ta ra tay thật quá nhanh,mới hôm qua còn đang tụ tập tang thi đàn thì đến tối đã phát động công kích đối với căn cứ thủ đô,lập tức khiến người trong căn cứ trở tay không kịp mà thiệt hại nặng nề.
Căn cứ thủ đô khi làm ra được phòng ngự thì đã tổn thất gần một nửa căn cứ rồi,khắp nơi đều là tang thi mà người sống sót e là chưa đến vài vạn người,bao gồm cả dị năng giả cùng biến dị giả.
Đám Lục Thanh Dao còn đang chật vật chống trả tang thi triều thì Tuyết Lê đã dẫn theo Hàn Minh cùng người của mình,vài nhóm người thường sống sót rút lui chạy về hướng căn cứ Nguyệt Quang.
Điều đáng sợ là tang thi hoàn toàn không có vây bọn họ,căn bản chỉ nhắm chuẩn đám Lục Thanh Dao mà tới,những người sống sót khi mở đường máu chạy đều an toàn rời khỏi mà không bị tang thi đuổi theo truy bắt.
Từ điểm này hoàn toàn có thể nhìn ra,tang thi triều là vì đám người Lục Thanh Dao mà đến,mà không phải vì căn cứ mà đến.
Tới lúc này,những người sống sót trong lòng đều vừa may mắn lại vừa oán hận đám Lục Thanh Dao vì kéo tới tai hoạ cho bọn họ.
Trên đường chạy,vừa lúc lại chạm mặt nhóm Nguyệt An Tuyết cũng đang hướng bên này chạy tới.
Hai phe gặp nhau,Tuyết Lê hiện tại xem như người dẫn đầu của đám người sống sót đành phải ra mặt,đem mọi chuyện kể rõ ràng cho nhóm Nguyệt An Tuyết nghe.
"Chậc,nếu tên kia lúc trước có động tác nhanh như bây giờ cũng đỡ cho ta biết bao nhiêu,hừ hừ."Tần Thiệu Phong thì ngồi trong xe,cắn răng oán giận hành động của Lưu Vũ Tiêu.
Nguyệt An Tuyết trực tiếp một bàn tay đi qua,tặng cho Tần Thiệu Phong một cái bánh bao mọc trên đỉnh đầu.
Cuốicùng,Nguyệt An Tuyết đành để Aizen Sousuke mang theo đám Tuyết lê chạy về căn cứNguyệt Quang,còn lại thì tiếp tục lên đường.    

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.