Chương trước
Chương sau


Không biết có phải ta viết ngày càng dở hay không,để ý số lượt đọc cùng bình chọn ngày càng giảm sút nhanh chóng luôn á.
Tới hiện tại sợ là chỉ bằng 1 nửa ban đầu đi,thật pùn woa ah ~(T^T)~
--------------------------------------------------------------------------------------------
"U,lâu rồi không,Lục Thanh Dao."Nguyệt An Tuyết mỉm cười,chào hỏi đầy thân thiện.
"Mày,làm sao mày có thể ở chỗ này?"Lục Thanh Dao hai mắt lập tức đỏ bừng,hận không thể ngay lập tức đi lên đó xé xác con tiện nhân kia.
Nếu không phải nó hại,cô sao có thể sống chật vật như thế này,cũng đều là bị con khốn đó làm hại.
"Đi cứu người đâu,căn cứ trưởng các người bắt giam người của bọn tôi,tôi chẳng qua muốn đòi lại chút lợi tức mà thôi."Nguyệt An Tuyết ngồi xuống,hai chân buông thả xuống đầy nhàn nhã.
"Người?Mày là người trong đoàn xe kia?"Lục Thanh Dao nhíu mày,hỏi lại.
"Đúng nha,bắt người còn đánh họ bị thương,căn cứ trưởng,chúng ta nên tính sổ sách thế nào đây?"Nguyệt An Tuyết cười đầy trào phúng.
Bởi vì lần này đi ra,Nguyệt An Tuyết tháo băng trên mắt và thay vào đó là một cái kính đen,không ai có thể nhìn thấy được đôi mắt vốn bị thương của cô.Đó là lí do mà Lục Thanh Dao hoàn toàn còn chưa phát hiện ra,nếu có tuyệt đối sẽ đem nó ra châm chọc không tiếc lời đi.
Đến lúc đó,e là vị nữ chủ này thế nào cũng không thể sống qua hôm nay đi,bởi vì hai tên biến thái siêu cấp bao che phía sau lưng cô kia tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn rồi.
"Nguyệt tiểu thư,đây bất quá là hiểu lầm đâu.Bởi vì họ phản kháng nên mới vô ý làm họ bị thương,nếu cô đã tới thì chi bằng chúng ta vào trong nói chuyện đi."Lâm Triệu vốn cũng là người có mắt,biết được những người đang đứng sau lưng cô không dễ chọc,có thể dễ dàng xâm nhập vào nơi này,trên người không có vết bẩn nào đủ biết thực lực không thể xem thường.
"Không cần,tôi nói rồi,đánh người còn không thả người theo quy định 30 phút,đội tử thần sẽ tới 'thăm' căn cứ HC đâu."Nguyệt An Tuyết khẽ cong khoé môi.
"Tuyết,cô đừng có quá đáng.Bất quá chỉ là chút hiểu lầm mà thôi,cùng ngồi xuống uống trà nói chuyện không tốt sao?"Tiêu Phong lúc này cũng đi ra,giọng nói tràn ngập trách cứ cùng không vừa ý.
"Họ Tiêu,tên của em ấy không phải hạng phế vật như mày có thể gọi."Hoắc Tử Thiên sát khí đằng đằng,nói.
"Bất quá một phế vật,còn dùng giọng nói ghê tởm đó nói chuyện,còn không bằng cho hắn vô thanh luôn cũng tốt."Kuchiki Byakuya sờ sờ trảm phách đao bên hông.
Nguyệt An Tuyết giật giật khoé môi,hai cái tên này lại đổ bình dấm chua hả,sao nghe giọng chua dữ vậy?
"Tiêu thiếu gia,chúng ta hình như còn chưa thân đến mức gọi tên đi,phiền ngài gọi tôi Nguyệt tiểu thư,cảm ơn nhiều!"
"Ta..."Tiêu Phong tràn ngập tức giận,trừng mắt với hai người Hoắc Tử Thiên.
Hắn đường đường là thiên chi kiêu tử  của Tiêu gia ở thủ đô,bị hai tên chết dẫm kia nói phế vật,tuyệt đối là sẽ tức giận cùng hận a.
"Đội trưởng,xong rồi."Aizen Sousuke lúc này thu hồi trảm phách đao,cười tủm tỉm.
"Tốt a,vậy trò chơi bắt đầu đi.Đem toàn bộ chỗ này phá sạch đi,kẻ nào ngăn cản trực tiếp giết chết là tốt rồi,30 phút nhé!"Nguyệt An Tuyết nói xong,trực tiếp xoay lưng rời đi cùng Kyle,Shiina.
"À,nhắc nhở các người,ai không muốn chết thì cút xa khỏi khu vực này,còn không thì...vĩnh biệt nhé!"Nguyệt An Tuyết khẽ quay đầu,cho lời khuyên đối với những dị năng giả bên dưới sau đó là hoàn toàn bỏ mặc.
Nếu nghe theo lời cô,may ra còn nhặt về cái mạng nhỏ,còn không nghe,ha hả,không liên quan tới cô rồi.
Bỏ lại một đám tử thần điên cuồng,hai tay xoa xoa hầm hè khởi động linh áp.
Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya khẽ liếc mắt nhìn nhau một chút,hoàn toàn hiểu ý,nhanh chóng tách ra rời khỏi.
Không có Nguyệt An Tuyết ở áp chế,một đám trực tiếp bộc lộ ra phần tử bạo lực của mình,dùng trảm phách đao dỡ nhà,dùng quỷ đạo bắn phá sập một toà nhà cao 7 tầng,một chút gánh nặng tâm lý đều không có.
Một đám dị năng giả cấp 1,2,3 đều chỉ có thể làm cảnh hoặc vật hi sinh trước đống quỷ đạo bay ngập trời kia mà thôi.
"Uy,chừa vài tên cho ta làm thí nghiệm a.Soifon,nhẹ nhẹ tay đừng giết tên đó,hắn là băng hệ dị năng a."Aizen Sousuke nhanh chóng đi ngăn cản.
"A uy,Kenpachi,đừng chém đừng chém nữ nhân đó,cô ta là lôi hệ hiếm có a,ta cần vật sống thí nghiệm."Lại hướng tới Kenpachi đang điên cuồng chém giết bên kia gào lên.
"Ta nói a,Sousuke,muốn tìm vật thí nghiệm.Xin mời quẹo trái 500m,phía dưới đất có phòng thí nghiệm,rất phong phú đâu."Giọng Nguyệt An Tuyết lúc này truyền tới trong đầu Aizen Sousuke,nhanh chóng đem chú ý của hắn dời khỏi chiến trường.
Có phòng thí nghiệm=có vật thí nghiệm=có phong phú tài liệu thí nghiệm.
Đẳng thức thành lập,Aizen Sousuke không chút chần chừ,phóng ngay theo hướng Nguyệt An Tuyết vừa chỉ.
Nguyệt An Tuyết chính là nằm bẹp trên lưng Shiina,ôm Kyle mà quan sát tràn cảnh dỡ nhà đẫm máu bên dưới.
Cô không phải là thích tàn sát,cô có cho bọn họ thời gian rời đi,chỉ cần kẻ có đầu óc sẽ nhanh chóng chạy mất,không có ngu mà đi lên ngăn cản cái đám kia dỡ nhà.
Mục đích,cô chỉ muốn đem toàn bộ trung tâm căn cứ HC biến thành phế tích mà thôi,hoàn toàn không muốn mạng người,nếu ngu ngốc đi ra cho người ta chém thì cũng đừng trách ai rồi,trách thì trách bản thân quá ngu đi.
Nhìn thử nữ chủ đại nhân của chúng ta đi,ngay khi có dị động đã lôi kéo nam chủ Tiêu Phong chạy mất dạng rồi,làm gì ngu mà đứng đó ngăn cản nga~.
Cho nên mới nói,chết toàn là tự bản thân ngu ngốc,chỉ số thông minh không đủ tự đi tìm chết mà thôi.
"Đại nhân."Bạch phóng tới ngồi xuống bên cạnh Nguyệt An Tuyết,cung kính gọi.
"Nga,vừa đi đâu về đó?"Cô đưa tay xoa xoa cái đầu xù xù của Bạch.
"Ta đi cùng chủ nhân tìm kho vũ khí,Thượng đại nhân đi kho vật tư bên kia."Bạch híp mắt,nói.
"Tìm được nhiều không?"
"Một nửa kho vũ khí chủ nhân đều lấy đi,còn tìm được một chiếc xe thiết giáp cùng một chiếc xe tăng đâu,coi như có chút thành tựu."
"Ân,không sai.Coi như thứ này là lãi đi,bên dưới chính là nợ."Cô nhìn thời gian,cũng đã qua 30 phút,nên dừng rồi,dù sao phá cũng không sai biệt lắm.
Đợi Nguyệt An Tuyết mang theo nhóm tử thần rời đi,trung tâm của căn cứ HC đã hoàn toàn thành phế tích,không có chỗ nào lành lặn.
Xác người chết nằm rải rác,tính ra chỉ số thương vong bất quá chỉ chưa tới 1/10 mà thôi.Đa số là kẻ ngu thích thể hiện,hoặc là trung tâm với Lâm Triệu đến bán mạng mới đi lên cho bị giết mà thôi.
Tử Thần toàn bộ đều chỉ tập trung bắn phá công trình,hoàn toàn không có ý giết người,chỉ cần kẻ nào ba lần bốn lượt đi lên muốn đi lên giết bọn họ,ha hả,đi báo danh diêm vương đi.
Cho nên mới nói,đôi khi chết đều do tội ngu của mình,chẳng thể trách ai được.
Lâm Triệu lúc này trong đầu đều là hối hận,nếu lúc đó hắn nghe lời thả người trở về,có lẽ đã không phải rước lấy đám sát thần kia tới căn cứ a.
Thật không thể ngờ được,mạt thế mới hơn một tháng lại có một đám quái vật,có sức mạng khủng bố đến như thế,hắn hoàn toàn là đi đá trung ván sắt có gai a.
Hắn lúc này mới nghĩ đến,cái căn cứ kia bất quá là người dân dựng lên,không phải quân đội,không có súng ống đạn dược vũ trang đầy đủ lại có thể tiêu diệt tang thi đàn,kia vũ lực giá trị tuyệt đối không tầm thường.
Bất quá,lúc này nghĩ tới cũng đã quá muộn.Hắn hoàn toàn đắt tội những kẻ không thể đắt tội a,đều là do con tiện nhân Lục Thanh Dao kia bày kế,nếu không sao hắn có thể làm chuyện ngu xuẩn như thế,gây ra tổn thất lớn như thế này.
Đợi Lâm Triệu phản ứng lại,cho người đi tìm Lục Thanh Dao thì người đã chạy mất dạng từ lâu rồi,lúc đó ông ta chỉ có thể tức đến giậm chân mà thôi.
Khi nghe được báo cáo tổn thất của cấp dưới,Lâm Triệu bị tức đến phun máu,hôn mê bất tỉnh.Một nửa kho vũ khí đều bị dọn đi,ngay cả xe thiết giáp cùng chiếc xe tăng hắn khó khăn lắm mới có được cũng bị cướp đi mất.
Kho vật tư khỏi bàn cãi,trực tiếp bị dọn đi một nửa,một chiếc xe chở dầu cũng bị mang đi luôn.Phòng thí nghiệm thì toàn bộ máy móc,thiết bị cùng vật thí nghiệm đều bị dọn dẹp sạch sẽ không có lấy một cái ống nghiệm nào.
Kiến trúc trung tâm của căn cứ thì hoàn toàn phế bỏ toàn bộ,dị năng giả dưới trướng hắn cũng chết hết 30 tên,trong đó có 10 tên là dị năng giả cấp 3.Binh lính dưới trướng thì kẻ bị thương,kẻ chết không toàn thây chỉ vì đi lên ngăn cản đám sát thần kia phá hoại.
Những dị năng giả của mấy thế lực khác trong căn cứ đều hoàn hảo,không chút tổn hao gì mà rút đi,lúc này lại có nguy cơ rục rịch muốn đảo chính,cướp quyền căn cứ từ tay hắn.
Bị liên tiếp báo cáo ập tới trên đầu,không tức chết cũng mất nửa cái mạng.
Đợi khi Lâm Triệu tỉnh lại,việc đầu tiên ông ta làm chính là treo thưởng truy sát Lục Thanh Dao,tiền thưởng cực kì phong phú chỉ đổi lấy cái mạng của con tiện nhân hại hắn thảm như thế kia,coi như bỏ luôn vốn gốc để trả thù.
Nguyệt An Tuyết hắn không dám động vào,ai bảo bên cạnh toàn đám biến thái vũ lực giá trị khủng bố,cuối cùng Lục Thanh Dao là chỗ để Lâm Triệu trụt cơn tức này.
Vì chuyện này,một thời gian Lục Thanh Dao cùng đám Tiêu phong bị rất nhiều người tới truy sát,chật vật như con chuột mà trốn đông trốn tây,khổ không có chỗ để tả.
Nguyệt An Tuyết thì hoàn toàn không hề hay biết,dù có biết cũng chỉ vỗ tay khen hay cùng ngồi xem diễn mà thôi.
Lần đi căn cứ HC này,phải nói cô chính là đại bội thu đâu,kho vũ khí cũng rất sung túc nga~,vật tư càng không cần phải nói,Byakuya còn lụm về hai cái máy phát điện mặt trời cỡ lớn nữa kìa.
Tư Hàn phải nói là cười cả ngày đến sắp không thấy cái con mắt đâu luôn rồi,vật tư phong phú,vũ khí trang bị đầy đủ,thực lực đoàn xe tăng nhanh một cách chóng mặt.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.