Chương trước
Chương sau

Khi kim đồng hồ vừa điểm 7 giờ,tang thi vốn không động đậy lúc này như bơm máu gà đồng loạt gào rống lên rồi nhanh chóng lao tới phía trước.
Mộc Cảnh phụ trách liên lạc tiếp nhận thông báo từ khắp bốn phía qua bộ đàm nội bộ,nhanh chóng báo:"Tang thi đã tấn công."
Nguyệt An Thần vừa trở về từ tường vây,chưa kịp ngồi ấm mông đã nghe thông báo tang thi tấn công,hai mắt khẽ xẹt qua tia sáng lạnh.
Quả nhiên giống y như những gì hắn cùng chị từng đoán,tang thi lựa chọn lúc này tấn công là bởi vì hiện tại trời đã hoàn toàn là màn đêm,ban đêm giống như tăng cường sức mạnh cho tang thi và giảm sức tấn công của dị năng giả xuống.
"Xem ra con tang thi cũng rất biết lựa thời gian,thiên thời địa lợi hoàn toàn lợi dụng rất tốt."Nguyệt An Tuyết trong đầu cũng nghe báo cáo của các tử thần từ bốn phía,nhịn không được mà tán thưởng.
"Cô Retsu,ưu tiên cứu dị năng giả cùng biến dị giả."Nguyệt An Tuyết trầm mặc một chút,nhanh chóng thông qua khế ước ra lệnh cho Unohana Retsu.
Sau Retsu,cô lại liên hệ với Soifon cùng Yoruichi và cuối cùng là Momo.Chú trọng cứu dị năng giả cùng biến dị giả,người thường nếu được thì cứu còn không thì đành phải bỏ qua.
Không phải do Nguyệt An Tuyết lãnh huyết,dưới điều kiện nguy cấp,cô chỉ có thể lựa chọn người có khả năng sinh tồn cao hơn trong mạt thế mà cứu,người bình thường khả năng khôi phục vết thương lẫn sức chịu đựng hoàn toàn kém hơn rất nhiều so với những dị năng giả cùng biến dị giả.
Tổ y tế,người lẫn thực lực,tài nguyên là hữu hạn,hoàn toàn không có khả năng cứu hết tất cả mọi người.
Yến Ngọc bên kia,khi nghe được mệnh lệnh này là do Nguyệt An Tuyết an bài,sắc mặt khẽ tái đi,tay nhịn không được mà nắm chặt lại,trong lòng cô lúc này tuyệt không dễ chịu chút nào.
Là một bác sĩ,cô học được mạng người là trên hết,nhưng hiện tại là mạt thế,muốn cứu cũng không có khả năng.Cô biết lệnh này của Nguyệt An Tuyết đưa ra cũng không dễ dàng gì,nhưng nó lại cực kì hợp với tình thế hiện tại.
Tổ y tế người là quá ít,dù có thêm người thường biết sơ cứu cũng vẫn không đủ,huống chi thuốc men lại khan hiếm,muốn đem tất cả cứu là không có khả năng,dù cho cô hay bé Thanh Vy có hao hết dị năng cũng không thể đem tất cả cứu được.
Cách tốt nhất hiện tại chỉ có thể y theo lệnh Nguyệt An Tuyết mà thôi,ưu tiên chú trọng cứu sống dị năng giả cùng biến dị giả.
Tống Thanh Vy ở tường phía nam có vẻ dễ thở hơn rất nhiều,có Tống Thanh Vũ ở trước mặt giảng một bài giáo dục tâm lý cho Thanh Vy,cô bé cũng không nói gì nhiều.
Dù sao từ mạt thế tới bây giờ,ngoại trừ Nguyệt An Tuyết,người cô bé tin tưởng nhất chỉ có em trai mình,vì thế cho nên hiện tại chính là nói gì nghe nấy không chút phản bác lại.
Mà tường phía nam,căn bản chỉ là cứu những người do Yoruichi cùng Kisuke mang về,còn lại căn bản sống chết mặc bay.
Lí do đơn giản là vì khoảng cách nhóm tổ y tế cách tường vây phía nam khá xa,mất chừng 10 phút mới chạy tới.Trừ phi có thuấn bước của tử thần hay biến dị giả hệ tốc độ,nếu không muốn nhanh chóng cứu sống là vô phương,sợ là đem tới nơi đã tắt thở moẹ nó rồi.
Mà người Yoruichi cùng Kisuke cứu mang về,căn bản đều là người thường hay dị năng giả hoặc biến dị giả của các tiểu đội dị năng nhỏ khác không thuộc quản lý của hai đội Vương Chính và Lưu Hoàng.
Vì vậy,số thương vong trong đội của hai người tăng rất nhanh,lại chẳng biết vì sao lại như thế cho đến khi kết thúc mới biết được là do ba người Aizen giờ trò quỷ.
Khi tang thi tấn công,tất cả mọi người ai cũng đều kìm nén nỗi sợ trong lòng mà lao lên chém giết tang thi đến đỏ cả mắt.
Dị năng giả trên tường vây ra sức mà phóng dị năng,khi cạn kiệt dị năng thì thay thế đội khác lên và bản thân ngồi xuống hấp thu tinh hạch để phục hồi.
Một nhóm người thường cầm súng ngắm ngay tang thi mà bắn,đạn không cần tiền mà cứ bắn ra,ngay cả lựu đạn gì đó cũng ném như mưa.Được rồi,căn bản là khỏi ngắm,trực tiếp bắn và ném lựu đạn ra xa là được,tránh khu vực có người mình là hoàn toàn chắc ăn giết được một đám tang thi rồi.=..=
Biến dị giả bên dưới thì ra sức mà cầm vũ khí chém giết,thổ hệ dị năng giả lại ở phía sau củng cố chướng ngại vật chặn lại tiến công của tang thi đàn,người thì làm hố sâu người thì cát lún còn người thì trực tiếp thổ thứ mọc lên.
Người thường không có súng thì kết thành nhóm ba,bốn người cùng nhau chụm ở một chỗ mà hỗ trợ lẫn nhau chém giết tang thi,bọn họ biết điểm yếu của mình cho nên đã cùng nhau tụ tập lại cùng giết tang thi,như vậy vừa bảo vệ lẫn nhau vừa hỗ trợ nhau giết tang thi nhanh chóng nhất.
Tang thi ngày càng áp sát,ban đầu cự ly cách tường vây chừng vài trăm mét,cứ thế lui dần cho đến khi biến dị giả cùng những người khác bên dưới phải lùi vào trong,khoá cổng lại.
Xác tang thi lúc này đã chất đầy dưới tường vây,số lượng vẫn đông như thế không có chút dấu hiệu ít đi.Rốt cuộc,tang thi đạp lên xác đồng bọn để trèo lên tường vây.
Các dị năng giả ra sức mà dùng dị năng đánh rớt những con bên dưới,biến dị giả dùng lực lượng của mình mà đem thứ có thể ném đều ném rớt mấy con đang bò lên tới đầu tường.
Người thường thì cầm súng mà nhắm bắn liên tiếp vào những con đã và đang bò lên,cứ như thế mà dưới tường vây xác đã chất cao gần một nửa tường vây khiến mọi người sắp trở tay không kịp.
"Hừ,đám vô dụng mau tránh ra!"Một giọng nói đầy khinh thường vang lên,tiếp sau đó mọi người nhìn thấy một vật thể màu đen bay vụt qua đầu và rớt xuống tường vây.
"Ầm!!!"Một tiếng vang cực kì lớn,khói bụi bay mù mịt.
Tư Lăng sau khi nhìn lại,miệng nhịn không được há to vừa đủ nhét cái trứng gà,hai mắt trợn to đến muốn lòi ra.
Hắn vừa nhìn thấy một cảnh tượng rất ư là đánh vào mắt,cái bóng đen vừa rồi là Zaraki Kenpachi vác thanh kiếm và nhảy xuống trực tiếp một kiếm đem cả núi xác tang thi cao nửa tường vây đánh văng ra khắp nơi,trực tiếp dọn sạch một góc ở dưới chân tường vây.
Càng đánh vào tâm lý của mọi người ở đây là....trên vai ổng đang mang theo đứa bé gái nhỏ tóc hồng,miệng còn không dừng cổ vũ nhiệt tình.
Moẹ nó,thật sự rất khiêu chiến tâm lý người khác a~,em gái.Trẻ con đầu năm nay đáng sợ như vậy sao,thấy tang thi mà như nhìn thấy kẹo vậy,reo hò vui vẻ thế kia....bọn hắn vô pháp nhìn nổi nữa.
"Ai nha,ông Kenpachi chờ tôi với,sao lại đi một mình thế kia!"Lại một giọng nói vang lên,tiếp theo thêm một người nữa nhảy xuống,không ai khác chính là phần tử bạo lực Madarame Ikkaku.
Tư Lăng:"..."Nói tốt chờ tang thi cấp 3 đâu?
Chúng dị năng giả:"...."Nói tốt bảo tồn sức lực đâu?
Người thường:"...."Đây là muốn lên trời sao?
"Ách,Hoắc thiếu,cái kia....bọn họ ổn chứ?"Hoàng Vĩ nhìn thấy Hoắc Tử Thiên đi tới,nhịn không được chỉ chỉ bên dưới.
"Kệ bọn hắn,dã thú thì vẫn thích hợp trên chiến trường hơn là ngồi chờ.Các ngươi tiếp tục đi,bọn hắn giúp các ngươi dọn đống xác dưới chân tường rồi đấy!"Hoắc Tử Thiên nhàn nhạt trả lời,ánh mắt lại nhìn ra xa xa.
Được lời này của Hoắc Tử Thiên,mọi người cùng nhau tiếp tục chém giết tang thi,lần này càng ra sức hơn nữa mà giết tang thi vì có hai tên dã thú nào đó ở bên dưới đàn tang thi mà chém giết khiến chiến ý được cổ vũ càng tăng cao.
Hinamori Momo lúc này cũng bận bù đầu,chạy đi đem những người bị thương nặng đưa tới tổ y tế,khi trở lại chỉ thấy một mình Hoắc Tử Thiên đứng đó liền nhanh chóng hiểu được,ba tên kia lại lao lên chiến trường rồi.
Cô nhanh chóng đem chuyện này báo cho Nguyệt An Tuyết,sau đó nhận được lệnh hỗ trợ mọi người dọn dẹp xác tang thi dưới tường vây,tránh cho tang thi lại đạp xác trèo lên.
Momo nhanh chóng đi tới tường vây,dùng quỷ đạo đem đám xác chất chồng bên dưới đốt thành tro,tiếp đó lại lui trở về.Chỉ cần xác định đống xác không gây trở ngại thì không động tay vào,để các dị năng giả mặc sức phát huy sức chiến đấu.
Hoắc Tử Thiên từ đầu tới cuối đều không ra tay,hắn căn bản chỉ đứng đó và quan sát trận chiến mà thôi,ánh mắt lâu lâu lại nhìn ra xa như nghĩ gì đó.
Bên tường phía tây,tình hình cũng không mấy khả quan như phía bắc.Tang thi lũ lượt tiến lên,giết thế nào cũng không tài nào giết hết được,số lượng xác chết chất chồng ở ngoài tường vây cũng đã lên rất cao.
Bởi vì Trác Hiên khá là linh hoạt,nhanh chóng để người đổ chất dễ chảy xuống núi xác chết rồi phóng hoả đốt,nếu không thì ném vài trái lựu đạn để đem đống xác nổ tung.
Mùi thối cùng cháy khét khó ngửi bốc lên ngùn ngụt,ai cũng bị cái mùi huân cho ói ra,bất quá rất nhanh cũng làm quen.Nhờ đốt núi xác kia,đám tang thi cũng khó lòng trèo lên được,coi như cầm cự được một lúc.
Mọi người cũng không ai dám dừng tay lại,liên tiếp phóng dị năng thì phóng dị năng,bắn súng thì bắn súng,không dám nghỉ tay vì sợ chỉ cần nghỉ sẽ có tang thi trèo vào tới,đến lúc đó sẽ làm rối loạn đội hình thì nguy to.
"Tên kia cũng rất nhanh trí đâu,chậm chút thì có tang thi nhào vào trong rồi!"Matsumoto Rangiku,khoanh tay đứng trên nóc nhà mà cảm thán.
"Tang thi thật sự quá nhiều,chiến thuật biển người...à không,phải là biển tang thi mới đúng,số lượng quá chênh lệch.Muốn chấm dứt trận này,trừ phi con tang thi cấp 7 kia chịu ló mặt ra."Hitsugaya Toushirou nhíu chặt mày nhìn ra xa xa,nếu cứ tiếp tục kéo dài thì e là thương vong sẽ rất lớn.
"Sẽ nhanh thôi."Kuchiki Byakuya chỉ lạnh nhạt nói một câu rồi im bặt,tiếp tục quan sát chiến trường.Nơi nào có nguy cơ sắp có tang thi lọt vào thì cho một cái quỷ đạo qua đó,nhanh chóng giải quyết vấn đề.
Hắn thật đúng là không biết tên Kaien kia làm gì,giờ này còn chưa tìm được sao,biết thế để hắn hay tên yêu nghiệt kia đi cho nhanh,hừ hừ.
Tường phía đông,thật sự là rối loạn thành một đoàn,nguy cơ tang thi lọt vào cao nhưng vì đôi khi có sự giúp đỡ của ba người Rukia mà tạm coi như ổn định một chút,tất cả mọi người ở đây đều rất mệt mỏi nhưng vẫn có gắng mà chống người đứng lên mà giết tang thi.
Súng đạn gì đó đều đã dùng hết sạch sẽ,hiện tại chỉ có thể trông chờ vào dị năng giả cùng biến dị giả gồng mình giết tang thi mà thôi.
Yến Ngọc đang hỗ trợ người bị thương,trong lòng thật sự là rất khó chịu,cầm lòng không được hỏi một chút Soifon có thể ra tay giúp những người kia hay không.
"Yến tiểu thư,cô nên làm nhiệm vụ của mình đi."Soifon lạnh nhạt lên tiếng,không hề có ý ra tay.
"Tôi biết mọi người rất mạnh,vì sao không thể giúp họ một tay,bọn họ đều là cùng chiến tuyến với chúng ta kia mà?"Yến Ngọc đưa tay nắm lấy áo khoác ngoài của Soifon
"Cô nghĩ mình là thánh mẫu hả?"Soifon hừ lạnh,hất tay ra rồi từ trên cao nhìn xuống Yến Ngọc.
"Muốn bọn tôi đi lên giúp họ?"
"Đúng vậy,nếu ba người ra tay thì họ sẽ có thể chống đỡ tiếp được."Yến Ngọc nhanh chóng gật đầu.
"Tốt,đi tìm An Tuyết phó đội trưởng mà cầu xin,nếu cô ấy đồng ý thì bọn tôi sẽ đi cứu họ ngay lập tức."Soifon lạnh nhạt bỏ lại một câu rồi rời đi.
Cả Rukia lẫn Renji đều đưa mắt nhìn nhau rồi đồng loạt đi ra ngoài,mặc kệ ánh mắt cầu xin của Yến Ngọc ở sau lưng.Việc bọn họ làm chỉ là nhận lệnh và làm việc,trừ Nguyệt An Tuyết ra,không ai có quyền ra lệnh cho họ phải làm gì cả bao gồm cả tổng đội trưởng.
Yến Ngọc cắn răng,đứng lên giao cho cấp dưới vài việc rồi nhanh chóng hướng sở chỉ huy chạy đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.