Chương trước
Chương sau


Đúng lúc này,Nguyệt An Tuyết nghe được Zaraki Kenpachi truyền lại,phía sau quả nhiên có xe bồn chở xăng,ngoài ra còn thêm vài thùng dầu lớn nữa,vì vậy không chút chần chừ cô lập tức đi ra phía sau nhìn xem,coi như là chỉ có một xe bồn chở cũng rất tốt rồi,tích góp được bao nhiêu thì tích được bấy nhiêu,ở mạt thế thứ thiết yếu như xăng dầu chính là rất quan trọng nga~.
Ichimaru Gin ở bên này thì đành cặm cụi rót hết xăng trong 3 cây xăng vào thùng chứa theo lời của Nguyệt An Tuyết,dù là hắn rất muốn không làm nhưng vẫn đành phải làm,ai bảo cô là chủ nhân của hắn,huống chi còn có quả hồng ngon để ăn đâu.
Còn vì sao Ichimaru Gin chỉ rút hết xăng 3 trong 6 cây xăng ở trạm thì đơn giản là vì Nguyệt An Tuyết không muốn làm quá tuyệt,cô vẫn biết là nên chừa lại một chút hy vọng cho những người đến sau,huống chi ở đây còn có mấy người nữa đang nhìn,không thể nhét quá nhiều thùng đựng xăng lên xe trong khi không gian xe quá nhỏ,sẽ bị nghi ngờ nha.
Unohana Retsu thì vẫn bình thản đứng ở bên cạnh xe mà quan sát xung quanh phòng hờ có tang thi chạy lại đây,tiện thể quan sát đám người kia tránh bọn họ có dị động gì đó.
"Cái kia...không biết các người là muốn đi đâu sao?"Nam thanh niên áo đen ngập ngừng hỏi Unohana Retsu.
"Bọn tôi định vào trung tâm thành phố,có việc gì sao?"Unohana Retsu vẫn là rất dễ nói chuyện,nhẹ nhàng đáp.
"Kia,không biết tôi có thể quá giang đi vào thành phố được không,tôi có em gái đang học ở trường đại học H,tôi muốn tới đó cứu con bé,a,tôi cũng biết gần trường đại học đó có một siêu thị cỡ lớn,có lẽ đủ cho mọi người thu vật tư đi."Nam thanh niên lập tức nói với vẻ cầu xin.
"A,chuyện này thì tôi không quyết định được rồi,phải hỏi đội trưởng thôi."Unohana Retsu khẽ mỉm cười,bất quá thiện cảm của bà đối với nam thanh niên áo đen này đã cao hơn một chút nếu so với đám người phía sau hắn.
Nam thanh niên kia nghe vậy thì trong mắt lập tức sáng lên một chút hy vọng,cả nhà hắn hiện tại chỉ còn hai anh em nương tựa vào nhau,mấy tháng trước em gái hắn vừa vào đại học,ở lại trong ký túc xá của trường,hắn cũng rất lo lắng cho an nguy của em mình vì thế nên hắn mới bất chấp đi cầu xin những người này,hắn không thể mãi ở chỗ này được,hắn cần phải đi cứu em gái mình.
"Kia,không biết đội trưởng của cô là ai?"
"Là tôi,nếu anh muốn quá giang cùng đi thì được thôi,lộ trình của bọn tôi cũng cần đi tới đó,bất quá tang thi anh phải tự mình giết,bọn tôi sẽ không cứu giúp em gái anh."Nguyệt An Tuyết sau khi thu xong xe bồn chở xăng cùng mấy thùng dầu thì đầy mỹ mãn đi ra,vừa lúc nghe được đối thoại của thanh niên áo đen với Unohana Retsu nên trực tiếp nói ra.
Dù sao tên này cũng không tệ như những kẻ khác trong nhóm,trong tay hắn vẫn còn cầm cây rìu cứu hoả dính máu đen của tang thi,trên người cũng dính chút máu đen tanh hôi,chỉ cần như thế cũng đủ để cô giúp hắn một chút rồi,những người bình thường chịu chống lại sợ hãi mà đứng lên chém giết tang thi thì cô luôn luôn sẽ giúp đỡ một chút,còn với những kẻ phế vật núp sau lưng người khác cầu che chở thì vẫn là lăn xa khỏi tầm mắt cô tốt lắm.
"Được được,tới trường đại học chính tôi sẽ tự mình đi cứu em gái tôi,chỉ xin các người cho tôi đi cùng tới đó là được."Nam thanh niên áo đen nghe lời của Nguyệt An Tuyết thì không chút chần chừ mà đáp ngay lập tức,còn đầy cảm kích nhìn cô.
"Tốt,tôi là Nguyệt An Tuyết,xin chỉ giáo thêm."Nguyệt An Tuyết không chút keo kiệt mỉm cười mà đưa tay ra chào hỏi.
"A,Tôi là Hoắc Đông,xin chỉ giáo nhiều hơn."Hoắc Đông lập tức đưa tay nắm lấy tay của Nguyệt An Tuyết mà cười đầy vui vẻ.
"Ân,lên xe,chúng ta đi."Nguyệt An Tuyết khẽ khựng một chút,rất nhanh bình thường trở lại mà nói xong trực tiếp chui vào trong xe,ôm gối đùi gà của mình mà thảnh thơi nhìn Ichimaru Gin chuyển năm thùng xăng nhỏ vào dưới chân cô.
Lúc Hoắc Đông lên xe,vừa nhìn thấy cái vẻ thảnh thơi cùng ổ chăn đệm của Nguyệt An Tuyết mà trợn to mắt đầy kinh ngạc,bất quá hắn cũng không nói gì mà an tĩnh ngồi ở ghế phó lái,chỉ đường cho Ichimaru Gin chạy đi.
Còn về đám người kia thì trực tiếp tự biến thành phông nền ngay sau khi nhìn thấy vẻ hung thần ác sát cầm kiếm đầy máu đen của Zaraki Kenpachi đi tới,một đám chỉ dám cúi đầu lùi về siêu thị 24 giờ,không dám rên lên một tiếng,chỉ là chờ khi xe của Nguyệt An Tuyết đi rồi mới bắt đầu đủ loại câu chửi ngoan độc mới phun ra khỏi miệng,điển hình một đám miệng cọp gan thỏ đế.
Bất quá với cái loại chuyện này,Nguyệt An Tuyết tỏ vẻ không thèm quan tâm,dù sao kiếp trước cô cũng đã nghe rất nhiều lời mắng chửi như vậy rồi,quen đến không thể quen hơn nữa,vì vậy tuỳ tiện chửi đi,dù sao người tốn nước bọt là bọn họ chứ không phải là cô nha,hừ hừ.
Ichimaru Gin dựa theo đường mà Hoắc Đông chỉ,lại nghe một chút lời của Unohana Retsu khi nên chọn đường đi để tránh gặp đám đông tang thi,còn có tìm vãi chỗ để thu vật tư cùng thuốc men,cuối cùng vòng vèo trong thành phố suốt 5 tiếng thì đến được cổng sau của trường đại học H.
Lúc Hoắc Đông nói cảm ơn sau đó chuẩn bị xuống xe thì Nguyệt An Tuyết ném tới một cái ba lô du lịch rồi lập tức bị một đạp đá văng hắn ra khỏi xe,đợi hắn lấy lại tinh thần mở ba lô ra thì tràn đầy kinh ngạc,bên trong còn có chút bánh quy,kẹo socola,mỳ gói,thuốc men cùng bốn chai nước suối và một cây mã tấu,lúc này trong lòng Hoắc Đông trào ra một cỗ ấm áp,sau đó như làm được quyết định gì đó mà nắm chặt rìu trong tay đi tới cổng sau của trường đại học.
"Ai nha,Tuyết Tuyết thật là mềm lòng đâu ni."Ichimaru Gin híp mắt nhìn đường,trong miệng không quên trêu chọc Nguyệt An Tuyết.
"A,thật sao,bất quá tôi cũng không giúp đỡ mà không cần hồi báo nha,Gin."Nguyệt An Tuyết khẽ cười mà gặm cái bánh bao trong tay.
Đúng vậy,cô không phải thánh nữ mà ban phát sự giúp đỡ không công,nhất là anh em Hoắc Đông nga~,đối với một kẻ nặng ân tình như hắn,chậc chậc,nữ chủ a~,tôi muốn nhìn xem cô làm thế nào để có thể lôi kéo hai anh em họ Hoắc đi đối đầu với một ân nhân như tôi đâu ni.
Cả ba người Ichimaru Gin khi nghe Nguyệt An Tuyết nói vậy kèm theo nụ cười đầy tính kế kia liền hiểu được cô đang có ý định gì,dù sao bọn họ cũng đã nắm được một chút tính cách của cô,làm chuyện gì luôn sẽ tìm cách có lợi nhất đối với bản thân,tuyệt không ăn lỗ vốn.
....
Đợi xe chạy tới siêu thị lớn cách trường đại học không xa,cả bốn người lập tức xuống xe,Nguyệt An Tuyết trực tiếp thu chiếc xe vào không gian để tránh lại có kẻ trưng dụng xe của cô thì thật là phiền a~.
"U,xem ra tang thi đã được dọn dẹp nha!"Ichimaru Gin nhìn trước cửa lớn siêu thị chỉ còn lác đác vài con tang thi liền híp mắt huýt sáo.
"Ân,có vẻ như trong siêu thị có dị năng giả đâu,từ cửa hông bên kia vào đi."Nguyệt An Tuyệt trầm tư một chút rồi dẫn đầu đi vào một con hẻm nhỏ,đó chính là lối thoát hiểm của siêu thị,vị trí khá ẩn nấp một chút.
Lúc nhóm Nguyệt An Tuyết tiến vào đại sảnh của siêu thị liền nhìn thấy vài nhóm người đang cãi nhau,có vẻ như đang tranh chấp gì đó có vẻ khá căng thẳng,khi nhìn thấy bốn người bọn cô tiến vào lập tức đề cao cảnh giác mà nhìn lại.
Bất quá,Nguyệt An Tuyết từ trước đến giờ luôn là hướng nội,rất ít nói chuyện với người ngoài thành ra cũng không có ý định đứng ra đi nói chuyện với mấy nhóm người bên kia,cuối cùng vẫn là Unohana Retsu đi tới nói chuyện.
"Các vị,thành thật xin lỗi vì đã làm phiền,chúng tôi định nghỉ ngơi ở chỗ này một đêm cùng thu chút vật tư,các vị không phiền chứ?"
"À,xin tuỳ tiện,chúng tôi cũng vừa mới tới chỗ này mà thôi,bất quá về vật tư phân chia thì  e là sẽ có chút rắc rối vì chúng tôi cũng đang đau đầu về chuyện này,ở đây còn có 3 nhóm nữa cho nên...."Một nam trung niên chừng hơn 30 tuổi,vẻ mặt đầy thật thà lên tiếng nói.
"A,là vậy sao,dù sao chúng tôi chỉ có bốn người,cũng không thể ôm quá nhiều vật tư như nhóm của mọi người,vì thế chúng tôi có thể đi trước lấy đồ không,dĩ nhiên tang thi trên lầu sẽ do chúng tôi xử lí thay các vị."Unohana Retsu mỉm cười hoà ái nói.
"Này sao..."Nam trung niên vừa rồi lại nhìn qua ba nhóm thủ lĩnh khác như muốn hỏi ý kiến của bọn họ,dù sao không phải chỗ này chỉ có mình hắn là thủ lĩnh,mà mấy nhóm người của bọn hắn thật là số người ít nhất từ 7,8 người mà cao nhất là 14,15 người,nếu so với bốn người của nữ nhân này thì có vẻ lợi thế vượt trội hơn hẳn.
Thủ lĩnh của ba nhóm còn lại suy nghĩ một lát sau đó đều gật đầu đồng ý,dù sao có kẻ thay bọn hắn dọn hết đám tang thi trên lầu,ngu gì lại không đồng ý,dù sao nhóm người này chỉ có bốn người,căn bản lấy chẳng bao nhiêu vật tư trong siêu thị.
Unohana Retsu sau khi nhận được sự đồng ý của mấy thủ lĩnh nhóm ở đây thì mỉm cười lập tức dẫn đầu đi lên lầu trên,phía sau bà,ba người Nguyệt An Tuyết đều sắp không nhịn được mà biểu hiện ý cười ra mặt,này một đám thật sự là rất đáng thương a~,chỉ vài câu nói cùng vẻ mặt vô hại của Unohana Retsu đã trực tiếp bị hố một trận.
Khi vừa lên lầu lập tức có 10 con tang thi lao tới chỗ bọn họ,Zaraki Kenpachi lập tức rút trảm phách đao mà thoải mái vung kiếm chém bay đầu đám tang thi như đang cắt lúa,chỉ vài kiếm đã xử lý hết 10 con tang thi,Ichimaru Gin vẫn thoải mái đứng ngay phía sau Nguyệt An Tuyết đảm đương vệ sĩ,Unohana Retsu thi bình thản đứng bên cạnh mà quan sát toàn bộ tầng 2 này.
"Tuyết,hiện tại em tính sao?"
"A,siêu thị này có tất cả 4 tầng,tính luôn tầng trệt là 5.Tầng trệt là các loại mỹ phẩm và trang sức,tầng hai là tầng bán quần áo,giày dép,tầng ba là tầng bán các loại máy móc,vật dụng hằng ngày và tầng 4 là các loại thực phẩm,tầng 5 là tầng ăn uống và giải trí.Ngoài ra còn có 2 kho hàng,một là kho bình thường và kho đông lạnh ở dưới tầng hầm B2,mỗi tầng đều có thang máy chuyên dụng để đi tới hầm B2 nhưng thang máy rất nhỏ."Nguyệt An Tuyết lấy ra máy ipad cầm tay của mình vừa xem vừa nói,trong ipad chính là hình bản đồ của toàn bộ siêu thị này mà cô mới tìm được ở phòng bảo vệ.
"Trước mắt chúng ta đi đánh hết tới tầng 4 đi,chúng ta có thể dựa vào thang bộ thoát hiểm đi xuống B2.Dù sao siêu thị hiện tại vừa cắt điện không thể dùng thang máy,Kenpachi,phiền ông trực tiếp xử lí tang thi tới tầng 4 đi."Nguyệt An Tuyết nói xong liền bắt đầu đi thu 1/3 đồ ở tầng 2 vào không gian,mặc kệ là gì đều trực tiếp gom đi,còn về Kenpachi,ông ta tinh lực nhiều thì cho đi chém tang thi đi,bớt tạo phiền toái cho cô.
Đợi Zaraki Kenpachi lao lên lầu 3 thì Nguyệt An Tuyết cùng Unohana Retsu không đi theo mà dùng thang bộ đi xuống tầng hầm thu vật tư,để lại Ichimaru Gin đi theo Zaraki Kenpachi tránh cái tên mù đường nào đó lại lạc đường trong cái siêu này thì cười đau răng luôn,chỉ cần ai coi qua anime Bleach đều sẽ biết đội trưởng đội 11 Zaraki Kenpachi cùng phó đội trưởng Kusajishi Yachiru chính là hai cái tên trùm mù đường chính hiệu con nai vàng của thi hồn giới,mỗi lần đi họp đội trưởng ở đội 1 là y như rằng chạy hết luôn một vòng Tĩnh Linh Đình mới tới nơi là đủ hiểu mù phương hướng tới mức nào rồi....=.=!!!
Đó là lí do cô không dám để cho Zaraki Kenpachi một mình lái xe,nếu hắn muốn lái cũng là phải có người ngồi bên cạnh chỉ đường mới may ra còn nếu không thì....tự hỉu y.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.