Lúc này Vu Nhai và Vu Tiểu Dạ đang lĩnh hội phong cảnh bên ngoài. Mặc dù ra Bắc Đấu Thành, nhưng vẫn chưa rời khỏi khu vực trung tâm của tỉnh. Xung quanh cũng không có nhiều rừng rậm và núi non hiểm trở. Chí ít hướng này cũng không nhiều. Dù sao đi hướng này sẽ thông tới nội lục của đế quốc Huyền Binh, quan đạo rất rộng rãi. Xung quanh là các bồn hoa cỏ. Nhìn phía xa có thể thấy được vài làn khói nhẹ bay lên. Các thôn trấn phân bố ở ngoài thành Bắc Đấu. Ở tỉnh Bắc Đấu, phải công nhận là Bắc Đấu Thành và bảy thành xung quanh là an toàn nhất.
Từ sau khi xuyên qua tới nay, đây là lần đầu tiên Vu Nhai ra khỏi thành. Kiếp trước hắn xem không ít tiểu thuyết, đều nói thế giới khác nguy hiểm, khắp nơi tràn ngập ma thú và nhân loại càng đáng sợ hơn so với ma thú. Dưới tình huống không rõ ràng, hắn tất nhiên không có khả năng tùy ý ra ngoài mạo hiểm.
Nhưng thật ra, từ sau khi qua khỏi tường thành cho tới khi nhìn thấy cảnh tượng này, lúc đầu hắn cảm thấy chấn động, bây giờ là thư thái.
- Biểu ca, biểu ca đánh người đội kỵ vệ Bắc Đấu, còn cướp ngựa của người ta, liệu có sao không?
Từ lúc ra khỏi thành đến giờ, đây là lần đầu tiên Vu Tiểu Dạ mở miệng nói. Trước đây nàng vẫn ngây người, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Dù thế nào, nàng cũng không ngờ được biểu ca lại đột nhiên ra tay, lại có cảm giác nam nhân như vậy. Nàng thậm chí không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/173844/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.