Vu Nhai đứng ở trước cánh cửa ngơ ngác nói.
Nói xong, Vu Nhai lại đi vào bên trong cánh cửa nhìn lại. Nơi đó giốngnhư một tiểu thế giới. Xung quanh là rừng rậm. Ở giữa còn có một tiểulâu thoạt nhìn rất cổ xưa. Nó bị rừng rậm vây quanh. Cũng không có nơinào thần kỳ. Dường như là một miếu cổ trong rừng rậm nào đó. Đươngnhiên, tòa tiểu lâu chỉ là rất cổ xưa, cũng không thấy bị đổ nát sứt mẻgì...
Ở phía trước tiểu lâu lại có một con đường mòn. Trên con đường mòn dựng lên sáu bức tượng đá, điêu khắc sáu loại thú khác nhau.
Trong đó có ba bức tượng, Vu Nhai rất quen thuộc. Bức tượng thứ nhất tọa chính là Thiên Bằng thú kim sắc.
Bức thứ hai, thứ ba và thứ tư Vu Nhai đều không nhận ra. Bức tượng thứnăm, Vu Nhai lại nhận ra được. Đó chính là Liệt Không Thử.
Bức tượng thứ sáu, cũng chính là cuối cùng một bức tượng cuối cùng lạilà dáng vẻ một tiểu nữ hài. Dĩ nhiên chính là Huyền Binh Điển Linh, cũng chính là thần thú Huyền Anh.
Khóe miệng Vu Nhai giật giật vài cái. Huyền Binh Điển Linh thực sự vẫn là thần thú. Vu Nhai có chút không nói nổi.
- Linh linh linh...
Đúng lúc Vu Nhai nhìn chằm chằm vào bức tượng thần thú giống Huyền BinhĐiển Linh này, Huyền Binh Điển Linh đã tiến vào bên trong cánh cửa, phát ra những âm thanh Linh linh linh giục Vu Nhai nhanh lên.
Vu Nhai không đang do dự, đi theo vào.
Đám người Tiểu Hắc tất nhiên cũng theo vào...
Nhưng đúng vào lúc này, sau khi bọn họ bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620911/chuong-1986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.