Ngươi cũng sẽ thích đúng không? Nếu như ta chỉ là linh thể, ngươi sẽ thích sao?
Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên chảy nước mắt nói. Đó là nước mắt thậtsự. Nhưng những giọt nước mắt này lại theo những đốm sáng bảy màu chậmrãi biến mất...
Toàn thân Vu Nhai đang run rẩy. Hắn dường như ý thức được điều gì.
Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa ở trên mặt Thôn Thiên Kiếm Linh. Đó là cảm xúc vô cùng lạnh lẽo. Giống như thời điểm lúc trước, ở trong hoàng cung của Huyền Binh Đế Đô, Thôn Thiên Kiếm Linh hôn môi hắn. Đúng vậy, đó là cảm giác tiếp xúc máu huyết. Khi đó hắn chắc hẳn là cảm giác được...
Nhưng những máu và thịt này theo đốm sáng bảy màu tiêu tan càng lúc càng mờ nhạt. Tuy rằng vẫn không biết rõ vì sao Thôn Thiên Kiếm Linh lạikhông phải là Kiếm Linh, nhưng Vu Nhai vẫn nói:
- Đúng vậy, bất kể là gì, chỉ cần có trí tuệ, ở trong mắt ta đều làngười, đều sẽ thích. Không quan tâm nàng biến thành thế nào, đều là lãobà của ta. Ngươi đừng mong thay đổi, cũng đừng mong rời đi. Cho nên nàng có thể dừng lại được không?
- Đã không dừng lại được nữa. Khi thân thể linh thịt bắt đầu tiêu tan,sẽ không cách nào nghịch chuyển lại nữa. Ngươi yên tâm, ta sẽ không rờiđi. Ta vĩnh viễn là Thôn Thiên Kiếm Linh, Thôn Thiên Kiếm Linh thậtsự...
Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên thoáng nở nụ cười.
- Thân thể Linh thịt, đó là gì?
- Ta cũng không biết. Ta chỉ biết đó là phương thức tồn tại đan xen giữa thịt máu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620872/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.