- Ách, ta đã đáp ứng nàng như vậy lúc nào chứ?
Vu Nhai trợn trừng mắt nói.
- Có mà, có mà...
Không ngờ Nguyệt Lâm Sa lại nũng nịu nói. Nàng căn bản không để ý tới chân tướng sự việc thế nào. Nàng lại nói:
- Dù sao, nếu như tiểu binh chàng dám không theo ta sinh mười mấy hàitử, ta nói cho chàng biết, ta sẽ truyền ra ngoài, nói phương diện kiacủa chàng không được...
- Ta ngất. Nàng cũng quá độc ác đi? Không biết ban đầu là ai luôn cầu xin tha thứ.
Vu Nhai giống như bị đạp phải đuôi mèo nói.
- Ta không quan tâm. Dù sao nếu như chàng chết vậy sẽ do ta định đoạt. Chàng không cãi lại được, không chứng minh được...
Nguyệt Lâm Sa bá đạo nói. Nói xong, nước mắt nàng cũng không ngừng nhỏxuống. Sau đó nàng nhìn Vu Nhai chậm rãi đi về phía nàng, ôm chặt lấynàng.
- Yên tâm đi, ta sẽ không để cho nàng được như ý nguyện. Nếu nàng muốn thành lợn mẹ, vậy ta nhất định sẽ thành toàn cho nàng.
- Cần ta hỗ trợ gì không?
Nguyệt Lâm Sa khẽ nói.
- Không cần. Nếu như ta có thể thuận lợi trốn ra ngoài, ta sẽ thông báo cho Ma Thiên Chân Thần áp trận cho ta.
Vu Nhai nói.
- Thật ra ta có thể xuất binh.
- Ta đã phân tích cho đám người Ngọc Vấn Hiền hiểu rõ. Bây giờ còn không phải là thời cơ đại quyết chiến. Không cần miễn cưỡng. Bây giờ nàng lại là đại đế đế quốc Ma Pháp. Phải lấy đế quốc Ma Pháp của nàng làm trọng. Được rồi, ta đi trước...
Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620851/chuong-1926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.