Sau đó Vu Nhai lại ôm Vu Tiểu Dạ một cái nói.
Đúng vậy, trong hơn một năm rưỡi qua, bạn học Tiểu Dạ cũng đã thực hiệnnguyện vọng giúp đỡ Vu Nhai giải trừ chuyện dùng tay. Hiện tại nàng đãlà tiểu phụ nhân.
- Được!
Vu Tiểu Dạ còn khóc thút thít, khẽ lên tiếng.
- Chờ ta trở lại, đến lúc đó nhất định sẽ cho các nàng một hôn lễ long trọng nhất. Nhất định!
Vu Nhai nhìn về phía Tiểu Dạ và Dạ Tình nói.
Tiếp đó, Vu Nhai đi về phía cửa đại điện, tâm tình quả thật có chút nặng nề. Hắn muốn đi ra ngoài một chút cho thoải mái.
Nhưng hắn mới đi được hai bước theo bản năng liền dừng lại. Bởi vì phíatrước còn có hai nàng đang nhìn hắn. Đặc biệt là Tuyết Đế Nhi, đôi mắtnàng chớp chớp. Bởi vì mới vừa khóc, trong mắt vẫn còn ngấn nước, trongveo đặc biệt khả ái.
Gió đêm từ cửa đại điện thổi vào, thổi bay vài sợi tóc màu trắng của nàng. Đây là tinh linh trong đêm chính hiệu...
- Vừa rồi ta nói gì?
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. Tất nhiên hắn không có khả năng quên được. Chính là hứa hẹn cho Vu Tiểu Dạ và Dạ Tình một hôn lễ long trọng. Sau đó, Tuyết Đế Nhi xuất hiện với biểu tình như vậy. Hiện tại ta cónên nói chút gì đó hay không?
Đối với chuyện Tuyết Đế Nhi thích mình, Vu Nhai đương nhiên không có khả năng không cảm nhận được. Hắn cùng lắm sẽ không cảm thấy Nghiêm Sươngcó tình ý đối với mình mà thôi...
Được rồi, thuận theo tự nhiên đi. Hiện tại suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620849/chuong-1924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.