- Ý kiến của ta cũng giống như vậy. Chuyện hài tử là do hài tử xử lý. Nếu như Nguyệt Lâm Sa đại đế có thể bảo đảm hài tử tương lai của chúng ta thích quyền lực, vậy ta không phản đối. Có lẽ chúng ta có thể sinh thêm mấy đứa. Chỉ cần Nguyệt Lâm Sa đại đế có thể sinh, sinh tới mười mấy đứa cũng được. Dù sao sẽ luôn có một đứa thích nắm quyền lực.
Vu Nhai quay đầu nhìn về phía Nguyệt Lâm Sa, nở nụ cười trả lời.
Trong nháy mắt, khóe miệng mọi người ở chỗ này đều giật giật vài cái. Ngươi nghĩ rằng Nguyệt Lâm Sa đại đế chúng ta là heo cái sao? Sinh tới mười mấy đứa?
- Nếu như hài tử chúng ta sinh ra đều không có hứng thú đối với quyền lực, như vậy ta không thể bảo đảm hài tử của chúng ta sẽ trở thành đại đế của đế quốc Ma Pháp.
Vu Nhai vừa cười vừa nói:
- Nói cách khác, ta không có thể bảo đảm con của chúng ta có thể trở thành Ma Pháp Đại Đế.
Nói thật ra, đối với quyền lực có ai không muốn?
Đừng nói mười mấy đứa, cho dù là mấy đứa, có khả năng đều sẽ đấu tới chết đi sống lại. Nhưng nếu Vu Nhai nói không thể bảo đảm, trong lúc nhất thời bọn họ cũng không dám đưa ra quyết định. Nếu chẳng may đến lúc đó Vu Nhai cường đại không cho hài tử của bọn họ tranh quyền thì phải làm sao? Tuy nói Vu Nhai sẽ không hạn chế tự do của hài tử, sẽ không lên kế hoạch cho cuộc đời của hài tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620841/chuong-1916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.