Ở cuối di thư, nàng đã viết ra yêu cầu của mình.
- Yên tâm. Ta không sao. Chỉ là cảm thấy tính mạng thật yếu đuối. Còn nữa, sau nửa tháng, công chúa Linh Vũ lại có thể dứt khoát cùng sống cùng chết với Khinh Vũ huynh đệ.
Vu Nhai hít một hơi thật sâu. Người tới chính là Tuyết Đế Nhi.
- Ta và công chúa Linh Vũ đã từng nói chuyện với nhau. Nàng không lập tức cùng chết với Khinh Vũ huynh đệ, là bởi vì nàng muốn nhìn thấy hắn thêm vài lần, có nhiều thời gian ở với hắn thêm một chút. Ai, hiện tại ta mới hiểu ra được một vài lời nàng đã nói với ta trước đó. Tất cả đều tại ta hiểu ra quá muộn. Ta vốn còn tưởng rằng nàng tươi cười như vậy, nghĩa là đã thông suốt. Căn bản không nghĩ tới nàng còn có thể...
- Có thể nụ cười cuối cùng của nàng là lời cảm ơn đối với chúng ta, những người đã từng giúp đỡ nàng? Cũng có thể nàng không muốn để cho các ngươi biết nàng đã hạ quyết tâm... Thật ra hiện tại cũng không tệ. Tro cốt của bọn họ đã được giao hòa cùng một chỗ, vĩnh viễn cũng không nghĩ xa nhau...
- Hoặc chết đối với nàng mà nói là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì thế giới này quá tàn khốc...
Nói xong, Vu Nhai đột nhiên thoáng nở nụ cười. Hắn cứ lặng lẽ đưa mắt nhìn mộ bia trước mặt. Tuyết Đế Nhi cũng không nói gì thêm. Chỉ có điều ánh mắt nàng lại nhìn về phía Vu Nhai. Nếu như Vu Nhai đại ca giống như Luyện Khinh Vũ, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620837/chuong-1912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.