Đến buổi tối hắn bay vào trong Tử Vực Tinh Không tu luyện. Hắn không ngừng cảm ngộ bầu trời sao và hấp thu lực lượng tinh không. Hắn biết, nếu như hắn muốn trong khoảng thời gian ngắn, trở thành tồn tại mà ngay cả một kiếm chữ thiên của Chân Thần nào đó cũng không giết chết, như vậy hắn chỉ có thể dựa vào lực lượng tinh không...
Con đường tắt này hắn không thể không đi.
Mà mỗi khi Vu Nhai nhảy vào Tử Vực Tinh Không sẽ lập tức sử dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng, mong đợi có thể cảm ngộ bầu trời sao nhiều hơn một chút. Đồng thời, cũng không thể dừng cảm ngộ mặt đất được. Thời khắc hắn từ trong bầu trời sao lao xuống sẽ quan sát mặt đất, không ngừng cảm ngộ địa thế của toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa. Chỉ có điều Bách Tộc Loạn Địa có hơi loạn, tiến độ của hắn không có kinh khủng giống như ở tỉnh Hoàng Vực.
Nhưng dù vậy, nửa tháng sau trên cơ bản hắn đã có thể dẫn động địa thế của toàn bộ Bách tộc...
Ở trên phương diện địa thế Vu Nhai có thể nói đã đạt đến gần đỉnh phong. Nếu không phải vì thực lực của hắn còn không đủ, ở trên Tử Vực Tinh Không không có cách nào thấy rõ toàn bộ đại lục Thần Huyền, chỉ sợ rằng ngay cả khắp đại lục Thần Huyền cũng có thể hoàn toàn cảm ngộ được.
A, ngày hôm nay hắn không chuẩn bị cảm ngộ địa thế, chỉ lẳng lặng quan sát Bách Tộc Loạn Địa. Hiện tại toàn bộ Bách tộc đã giống như suy nghĩ của hắn trước đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620835/chuong-1910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.