Nhưng lúc này, vẻ đẹp củanàng lại có phần rất thương tâm. Trên gò má nàng, hai hàng nước mắt đang chảy dài. Vẻ đẹp thê lương như vậy càng khiến cho hắn thêm sợ hãi.
- Chuyện này... Nàng... nàng cứ tiếp tục. Ta... ta đi trước!
Trong nháy mắt, tức giận điên cuồng trong đầu Vu Nhai đã trực tiếp bịhai hàng nước mắt này cuốn trôi đi mất, không thấy bóng dáng. Những lờihắn thật sự muốn nói đều nói không nên lời. Cuối cùng hắn chỉ có thể đờđẫn, lắp bắp thêm vài từ, sau đó lao nhanh ra ngoài...
Mẹ nó. Thật sự không thể chịu nổi khi nhìn thấy nữ nhân khóc. Thậm chílúc này Vu Nhai cũng không ý thức được tại sao Kiếm Linh lại có thể cónước mắt?
- Ta chỉ nói với nàng tất cả những gì ngươi từng trải qua sau khi tớiđến đại lục Thần Huyền. Hơn nữa, ta quả thực cũng là một nữ nhân xấu. Ta có tư tâm khi nói với nàng những lời đó. Về phần tư tâm gì, vừa rồiThủy Tinh đã nói cho ngươi biết.
Thôn Thiên Kiếm Linh lên tiếng.
Lúc Vu Nhai gần rời đi, trong giọng nói của nàng không có khóc nức nở,nhưng vẫn có chút run rẩy. Rất rõ ràng nàng cố đè nén tâm tình nói ranhững lời này. Sau khi nói xong, Thôn Thiên Kiếm Linh lập tức đánh mộtđạo Huyền Nguyên Chi Lực ra ngoài, ném Vu Nhai ra khỏi tiểu thế giớiBinh Linh của nàng. Sau đó, Huyền Nguyên Chi Lực hoàn toàn phong tỏatiểu thế giới Binh Linh của nàng.
Đứng ở trên mặt đất của Huyền Binh Điển, Vu Nhai há hốc miệng. Trong nháy mắt đầu óc hắn trống rỗng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620808/chuong-1883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.