Chương trước
Chương sau
- Chúng ta cũng đi thôi. Trưởng lão Tần gia, ta muốn mượn truyền tống trận của gia tộc ngươi dùng một lát. Sẽ không có vấn đề gì chứ?
Độc Cô Chiến Huyền sau khi xác nhận Kinh Thiên Chân Thần đã thật sự lui đi mới quay sang nhìn về phía đám người chủ quản Tần gia, hỏi.
- Xin cứ tự nhiên...
Khóe miệng các trưởng lão Tần gia đều giật giật vài cái. Các ngươi vừa mới rồi đã từng sử dụng qua một lần. Hiện tại còn cần phải trưng cầu ý kiến của Tần gia ta nữa sao?
Độc Cô Chiến Huyền gật đầu. Hắn cứ như vậy, dẫn theo tất cả cao thủ Độc Cô gia bao gồm cả Vu Nhai vọt tới vị trí truyền tống trận. Sau đó truyền tống trận lập tức được mở ra.
Trong nháy mắt, tất cả đám người Độc Cô gia đều biến mất ở trong truyền tống trận. Trong chớp mắt bọn họ có thể đã trở lại bên trong Độc Cô Thần Thành. Mãi đến khi truyền tống trận không còn lóe sáng nữa, đám người của Tần gia cuối cùng mới có thể thở hắt ra một hơi.
Con mẹ nó, thật sự, thật sự đáng sợ. Đây chính là thực lực chân chính của Độc Cô gia, đệ nhất gia tộc đại lục Thần Huyền sao?
- Đúng vậy, đây là thực lực của Độc Cô gia.
Đúng vào lúc này, một giọng nói quen thuộc lại xuất hiện trong tai bọn họ, nói giống như biết bọn họ đang suy nghĩ gì. Mọi người đều giật mình. Bọn họ vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. Bọn họ liền nhìn thấy một người trẻ tuổi xuất hiện. Đó chính là Vu Nhai.
Đúng vậy, lúc trước hắn nói muốn lưu lại. Vừa rồi hắn theo người của Độc Cô gia đến truyền tống trận chẳng qua là để che dấu hành tung.
Hắc hắc, Kinh Thiên Chân Thần vừa nói, không nên để hắn dễ dàng tìm ra được vị trí của Vu Nhai. Đương nhiên, Vu Nhai cũng không phải quá sợ hắn. Dù sao chỉ cần trốn vào Lục Thiên Nguyên Giới hoặc Huyền Binh Điển, hắn không cần quá lo lắng. Chí ít có thể tạm thời giữ được tính mạng.
Chỉ là hắn sợ trốn vào sẽ không có cách nào phản kháng, sẽ trực tiếp khiến cả Lục Thiên Thần Ấn hoặc Huyền Binh Điển cùng bị mang đi.
- Tiểu huynh đệ Vu Nhai. Chẳng biết ngươi lưu lại còn có gì chỉ giáo?
Người chủ quản Tần gia cười khổ. Tiểu tử trước mắt này thật sự không khác gì ôn thần. Nếu để cho Huyền Binh Đại Đế biết bọn họ nhìn thấy Vu Nhai cũng không dám chiến đấu, làm không tốt cũng sẽ bị nhổ tận rễ. Đương nhiên, hiện tại bọn họ không biết vì sao, bọn họ thật sự không dám xông lên bao vây tấn công tiểu tử này. Có lẽ bọn họ thật sự khó có thể coi Vu Nhai là kẻ phản bội? Có lẽ là sợ vũ lực của Vu Nhai? Lại có lẽ là vừa rồi Độc Cô gia cho bọn họ một chấn động quá đáng sợ? Cuối cùng có lẽ tận đáy lòng bọn họ còn có chút bội phục đối với Vu Nhai.
Ban đầu, hắn còn muốn nói ra một vài lời nói nặng. Ví dụ như mời tiểu huynh đệ Vu Nhai rời khỏi, không để cho chúng ta khó xử v.v. Nhưng lời đến cửa miệng lại có phần nói không nên lời. Hắn lại cười khổ. Nơi này chính là ở địa bàn Tần gia hắn đấy!
- Đúng rồi. Dù sao ta cũng không phải là gia chủ Tần gia. Ta không có cách nào hạ lệnh bao vây tấn công Vu Nhai. Đây chính là nguyên nhân
Người chủ quản Tần gia chỉ có thể tự an ủi mình như thế. Hắn thật sự không có cách nào, thật sự có chút buồn khổ. Đối mặt với người thanh niên còn nhỏ hơn hắn không biết bao nhiêu tuổi này, hắn lại chỉ có thể tự mình an ủi cho số phận bi thương của mình
- Chỉ giáo thì không dám nhận. Chỉ là trong tiểu thế giới Binh Linh của ta còn có mấy bạn cũ của ngươi muốn gặp ngươi.
Vu Nhai mỉm cười, sau đó để đám người gia chủ Lữ gia và Lý Thế Đạc đi ra. Trong khi người chủ quản Tần gia đang ngây người ra, hắn lại nói:
- Được rồi, các ngươi trò chuyện đi. Ta đi tìm đám người Tần Song huynh đệ ôn chuyện...
Nói xong, Vu Nhai liền trực tiếp rời đi. Trong viện chỉ còn lại có đám người trưởng lão Tần gia và Lữ gia, Lý gia nhìn nhau.
- Ha ha, trưởng lão Tần Phi, thật sự là đã lâu không gặp. Gần đây có khỏe không?
Gia chủ Lữ gia đột nhiên phá lên cười ha ha, sau đó lại nói:
- Thế nào? Trưởng lão Tần Phi không chào đón chúng ta sao? Tại sao không mời chúng ta đi vào ngồi một chút?
- Lữ gia chủ, hai vị trưởng lão Thần Vương, đã lâu không gặp. Mời mời mời...
Sắc mặt người chủ quản Tần gia có phần khó coi, đưa tay ra hiệu mời. Hiện tại Lý Thế Đạc lại là kẻ phản bội đế quốc, nhưng hắn lại không thể đuổi? Lực lượng Tần gia Bọn họ đối mặt với những người trước mắt này cũng chỉ có kết quả bị diệt. Hơn nữa, không ngờ Lữ gia chủ và trưởng lão Thần Vương Lữ gia cũng đi cùng với Vu Nhai. Hình như đã rất nói rõ ràng chuyện nào đó mà hắn cũng không dám suy nghĩ tới.
Nói chung, mọi người cùng tiến vào trong chủ điện của Tần gia, sau đó bắt đầu nói về chuyện nào đó không muốn người khác biết.
...
- Tần Song huynh đệ, nào, uống rượu...
Vu Nhai rất nhanh liền tìm được đám ba người Lữ Nham và Tần Song. Bọn họ cũng không làm chuyện gì khác, cũng chỉ uống rượu. Thật ra nhìn sắc mặt Tần Song đã biết, những gì nên nói, Lữ Nham và Lý Thân Phách đều đã nói. Mà với phân lượng của Tần Song ở Tần gia cũng không quyết định đượcchuyện gì. Cùng lắm có quyền phát biểu nhất định mà thôi. Hiện tại hắn cũng không muốn nhiều lời làm gì, cũng chỉ thuần túy gặp mặt chiến hữu.
Thời gian một canh giờ cứ như vậy trôi qua, mọi người ngược lại cũng dần dần thả lỏng, uống rượu cười ha ha, quên đi rất nhiều chuyện không vui, quên đi thế cục đại lục hiện tại. Trong lúc đang uống rượu, Vu Nhai mới nghĩ tới Yến đại nhân và Hạng giáo quan còn đang ở trong tiểu thế giới Binh Linh hắn. Tần Song cũng từng là thủ hạ kỵ sĩ Huyền Thần Điện dự bị của bọn họ. Hắn tất nhiên cũng để bọn họ đi ra.
Tần Song nhìn bọn họ sững sờ.
Rất nhanh, chuyện tại sao Yến đại nhân và Hạng giáo quan lại phải ở trong tiểu thế giới Binh Linh của Vu Nhai đã trở thành trọng tâm câu chuyện. Sau khi nghe được đế quốc Huyền Binh không ngờ sử dụng tính mạng của bọn họ ra để ra oai phủ đầu với Vu Nhai, Tần Song cũng không nhịn được nắm chặt nắm đấm.
Vu Nhai biết, xiềng xích đang cuốn chặt ở sâu trong nội tâm Tần Song bắt đầu thật sự run rẩy...
Lại qua gần nửa canh giờ, mọi người cuối cùng rời khỏi tiệc rươu, trở lại Tần gia. Hành tung của bọn họ rất bí ẩn. Cũng không có ai biết bọn họ đi uống rượu. Mặc dù biết cũng không biết thân phận chân chính của bọn họ.
Khi gặp lại các trưởng lão Tần gia, chỉ thấy ánh mắt tất cả trưởng lão Tần gia nhìn Vu Nhai lộ vẻ phức tạp...
- Các vị Tần gia, không quan tâm các ngươi đưa ra quyết định gì, ta đều sẽ tôn trọng các ngươi, cũng sẽ không giở thủ đoạn ép buộc gì. Cho nên ta hiện tại sẽ mang theo tất cả những kẻ phản bội đế quốc Huyền Binh rời khỏi Cự Quỳnh Thành...
Sau khi Vu Nhai gặp lại mọi người trong Tần gia, liền trực tiếp không đầu không cuối nói ra những lời như vậy.
Nhưng người của Tần gia đều biết hắn nói vậy là có ý gì. Trong một hai canh giờ vừa rồi, người của Lữ gia và Lý gia đều đã nói rõ ràng với bọn họ. Rất rõ ràng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.