Đúng vậy. Sáu đại Thần Hoàng đều nhìn ra Vu Nhai đã đạt tới Thần Vương, cũng không có tác dụng. Không quyết định được điều gì.
Nhưng phát động đại quyết chiến, Độc Cô gia lại không xác định Vu Nhai có phải thật sự nắm giữ được nơi khởi nguồn Nguyên Giới này hay không. Cho nên, bọn họ không thể đắc ý cười to, không thể lựa chọn hành động. Bọn họ chỉ có thể nhìn về phía Vu Nhai, giao tất cả quyền quyết định vào trong tay Vu Nhai.
- Các ngươi lẽ nào không cảm giác được sao?Nơi khởi nguồn Nguyên Giới đang chấn động, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt.
Trên mặt Vu Nhai vẫn mang theo mỉm cười. Sau khi nhìn thấy hai vị Thần Hoàng của Độc Cô gia, hắn cuối cùng đã thở phào nhẹ nhõm.
Lấy thực lực của hắn bây giờ muốn chống lại Thần Hoàng thật sự không thể nắm chắc. Cùng lắm là bảo vệ tính mạng được một lúc mà thôi. Muốn chạy trốn cũng rất khó.
Nếu như vừa rồi Thần Vũ Thần Hoàng thật sự động thủ với hắn, như vậy hắn cũng chỉ có thể điên cuồng liều mạng. Nếu đến lúc đó Thần Hoàng của Độc Cô gia còn chưa tới, hắn cũng chỉ có thể trốn vào trong Huyền Binh Điển. Hoặc kết quả tốt nhất chính là lại chạy trốn vào trong bầu trời cuồng bạo, biến mất, không hơn.
Nói cách khác, Vu Nhai đã phô trương thanh thế thành công.
Hiện tại nếu thế cục đã phát triển đến mức này, trong lòng đám người Độc Cô Chiến Huyền lo lắng, không biết có nên phát động đại chiến với Thần Hoàng hay không, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620777/chuong-1852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.