Bọn họ thật sự coi tiểu tử Vu Nhai kia là thần sao?
Ầm ầm ầm...
Ở trong rừng trúc, kiếm khí điên cuồng cuộn trào mãnh liệt. Từng cây trúc xanh bị dư âm của kiếm quang cắt thành mảnh nhỏ, nhưng lại rất nhanh đã sinh trưởng ra. Nếu như cái rừng trúc này không phải là Huyền Thiên Binh Trận, sợ rằng đã hoàn toàn bị hủy diệt.
Đương nhiên, bất kể là Tô Thần Hoàng hay Vu Nhai, hiện tại lấy hình thức vũ lực cũng có thể hủy diệt rừng trúc. Giống như trước đây Tô Thần Hoàng đánh nổ phù văn trận và tâm trận. Nhưng bây giờ bọn họ không có khả năng làm hành động ngu ngốc gì đối với rừng trúc này. Hai thanh Huyền Binh một dài một ngắn không ngừng va chạm vào nhau. Kỹ năng sát thủ quỷ dị ở trong tay hai người phát huy vô cùng nhuần nhuyễn...
Đúng vậy, hai người tranh đấu cũng không thuộc loại kinh thiên động địa, mà là lấy kỹ thuật ám sát đấu với kỹ thuật ám sát...
- Sao có thể như vậy được. Không thể như vậy được. Ta lấy lực lượng nửa Thần Hoàng không ngờ chỉ có khả năng miễn cưỡng ép Vu Nhai một đầu. Tuyệt kỹ giết người của ta lại còn không bằng tiểu tử đáng chết này. Đây chính là tuyệt kỹ sát thủ của Tô gia ta được truyền thừa qua mấy nghìn năm!
Có thể nói là Tô Thần Hoàng càng đánh càng kinh hãi. Gia tộc Tô Thần Hoàng vẫn luôn là hoàng tộc cái bóng phía sau, giống như Độc Cô Chiến Phong khống chế U Linh Kiếm Các vậy. Hắn nắm giữ ám hệ của hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620772/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.