Chương trước
Chương sau
Bọn họ thật sự coi tiểu tử Vu Nhai kia là thần sao?
Ầm ầm ầm...
Ở trong rừng trúc, kiếm khí điên cuồng cuộn trào mãnh liệt. Từng cây trúc xanh bị dư âm của kiếm quang cắt thành mảnh nhỏ, nhưng lại rất nhanh đã sinh trưởng ra. Nếu như cái rừng trúc này không phải là Huyền Thiên Binh Trận, sợ rằng đã hoàn toàn bị hủy diệt.
Đương nhiên, bất kể là Tô Thần Hoàng hay Vu Nhai, hiện tại lấy hình thức vũ lực cũng có thể hủy diệt rừng trúc. Giống như trước đây Tô Thần Hoàng đánh nổ phù văn trận và tâm trận. Nhưng bây giờ bọn họ không có khả năng làm hành động ngu ngốc gì đối với rừng trúc này. Hai thanh Huyền Binh một dài một ngắn không ngừng va chạm vào nhau. Kỹ năng sát thủ quỷ dị ở trong tay hai người phát huy vô cùng nhuần nhuyễn...
Đúng vậy, hai người tranh đấu cũng không thuộc loại kinh thiên động địa, mà là lấy kỹ thuật ám sát đấu với kỹ thuật ám sát...
- Sao có thể như vậy được. Không thể như vậy được. Ta lấy lực lượng nửa Thần Hoàng không ngờ chỉ có khả năng miễn cưỡng ép Vu Nhai một đầu. Tuyệt kỹ giết người của ta lại còn không bằng tiểu tử đáng chết này. Đây chính là tuyệt kỹ sát thủ của Tô gia ta được truyền thừa qua mấy nghìn năm!
Có thể nói là Tô Thần Hoàng càng đánh càng kinh hãi. Gia tộc Tô Thần Hoàng vẫn luôn là hoàng tộc cái bóng phía sau, giống như Độc Cô Chiến Phong khống chế U Linh Kiếm Các vậy. Hắn nắm giữ ám hệ của hoàng tộc. Nói cách khác, Tô Thần Hoàng am hiểu nhất không phải là các loại giết chết bằng vũ lực trước đó, mà là ám sát.
Mỗi đời gia tộc Tô Thần Hoàng đều sẽ có một nửa Thần Hoàng. huyền khí của bọn họ có thể truyền thừa lại. Chỉ cần trong gia tộc có người có thể đạt được Thần Vương cảnh, như vậy khi Tô Thần Hoàng cảm thấy tuổi thọ sắp hết, sẽ truyền lực lượng của hắn xuống...
Cũng chính bởi vì khả năng truyền thừa này, Tô Thần Hoàng được Tô Thần Hoàng đời trước truyền thừa lại, mới có thể chỉ là nửa Thần Hoàng mà thôi.
Mà tuyệt kỹ Tô gia bọn họ cũng không ngừng được hoàn thiện cũng như truyền thừa xuống. Nhưng không ngờ lại không sánh bằng tuyệt kỹ của tiểu tử Vu Nhai này. Hắn căn bản cũng không biết tuyệt kỹ của Vu Nhai đến từ Lục Thiên Thần Kiếm!
- Giết!
Giọng nói Vu Nhai lạnh như băng. Huyền khí Thần Vương ở trong cơ thể hắn càng lúc càng thông thuận, tất nhiên cũng càng đánh càng hăng. Trải qua thử nghiệm vừa rồi, hắn đã xác định được, đối với hắn hiện tại Tô Thần Hoàng căn bản không tạo thành uy hiếp. Bây giờ Vu Nhai đang rèn luyện và củng cố bản thân!
Các loại đạo đang không ngừng dung hợp, dung hợp đến trong kiếm của hắn, dung hợp vào trong chiến đấu, để Vu Nhai có nhận thức rõ ràng hơn đối với cảnh giới Thần Vương của mình. Đặc biệt hắn còn phát hiện ra một chuyện sợ rằng ngay cả Nguyên Giới Chân Thần cũng không biết...
- Hóa ra kiếm đạo chi tâm cũng không phải là cực hạn của kiếm. Sau khi nắm giữ kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ, lực lượng của thanh kiếm thật ra vẫn có thể tiếp tục nâng cao. Đó chính là bản chất của kiếm. Ta rèn nhiều kiếm như vậy, ta đối với bản chất của kiếm cũng có nhận thức mới. Kiếm của ta so với thời điểm nắm giữ kiếm đạo chi tâm còn cường đại hơn. Ở dưới tình huống cùng đẳng cấp, kiếm của ta vượt qua tất cả.
Đúng vậy, Vu Nhai đánh một hồi lại đột nhiên phát hiện ra vấn đề này. Đài Nguyệt Rèn không chỉ cho hắn rèn, còn dạy cho hắn các loại bản chất của Huyền Binh. Đúng vậy, không chỉ là kiếm, bất kỳ Huyền Binh cũng giống nhau, đó là tồn tại vượt qua Tâm.
Hoặc không thể nói là vượt qua, chỉ là phối hợp với nhau để có thể cường đại hơn.
Hiện tại, mặc dù đối mặt với người nắm giữ kiếm đạo chi tâm cực hạn, ở dưới tình huống cùng đẳng cấp, Vu Nhai vẫn có thể thủ thắng.
Ầm ầm ầm...
Nghĩ đến điểm này, kiếm của Vu Nhai bất tri bất giác trở nên càng sắc bén hơn. Khi kiếm đạo của hắn vừa cảm nhận được bản chất của kiếm, trong nháy mắt đã đạt tới Thần Vương đỉnh phong.
Phối hợp kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ và bản chất của kiếm... Vu Nhai tin tưởng, nếu như chỉ là tinh khiết kiếm đạo, cũng chính là dưới tình huống ở đây không tính đến huyền khí, kiếm đạo Thần Vương đỉnh phong của hắn có thể vượt qua kiếm mới vào Thần Hoàng bình thường.
- Kiếm đạo của hắn sao có thể đáng sợ như thế? Kiếm đạo của Vu Nhai đã đạt được Thần Hoàng sao?
Hiện tại Tô Thần Hoàng vô cùng phiền muội. Người có thực lực như hắn, có người nào không phải là thông minh tuyệt đỉnh? Hắn đã nhìn ra Vu Nhai đang xem hắn là đối thủ để rèn luyện. Cảm giác này thật sự quá tệ. Hắn cũng không muốn làm bia ngắm cho người ta rèn luyện. Nhưng vấn đề là, hắn gần như đã bỏ ra toàn lực cũng không có cách nào giết chết được Vu Nhai. Tối đa chỉ có thể áp chế được Vu Nhai. Tối đa chỉ có thể khiến cho Vu Nhai bị chút vết thương nhẹ...
Nhưng vết thương nhẹ căn bản không có tác dụng. Đặc biệt hiện tại, hắn càng lúc càng không thể đây ra bất kỳ tổn thương nào đối với Vu Nhai. Vu Nhai đang thay đổi nhanh chóng. Tô Thần Hoàng cũng cảm giác được, rất nhiều thần đạo của Vu Nhai đều tiến vào Thần Vương. Những suy đoán của hắn trước đó đã bị Vu Nhai dùng hành động thực tế phủ định.
Đúng vậy, Vu Nhai không phải buông tha tiềm lực vội vàng đạt được Thần Vương.
Hắn không chỉ phiền muộn, còn cảm thấy sợ hãi. Chỉ nửa năm Vu Nhai làm sao có thể đạt được loại cảnh giới này? Trước đó, Vu Nhai còn dựa vào đại ấn kia mới có khả năng không bị mình chém chết. Lúc này Vu Nhai lại có thể có thế lực ngang với mình...
- Đáng chết. Chẳng lẽ lại thật sự bắt không được hắn? Chẳng lẽ lại thật sự phải đợi Thần Hoàng chân chính đến sao?
Tô Thần Hoàng rất không cam lòng. Nhưng hắn không cam tâm, cũng không có cách nào. Hắn tin tưởng lấy dư âm do cuộc tranh đấu của bọn họ phát sinh, khẳng định đã có người phát hiện. Nếu như người đầu tiên phát hiện là Thần Hoàng của Độc Cô gia, chỉ sợ hắn sẽ chết không có chỗ chôn. Đương nhiên, bởi vì hắn đang ở trong Huyền Thiên Binh Trận. Càng lúc Huyền Thiên Chân Thần càng có thể nắm giữ và khống chế nhiều binh trận hơn. Giống như binh trận rừng trúc này là một trong những nơi bị ý thức của Huyền Thiên Chân Thần bao trùm. Khả năng của đế quốc Huyền Binh đã sớm phát hiện sẽ cao hơn. Nhưng điều này không thể tùy tiện đánh cược được!
- Thôi đi, vẫn đưa tin cho Thần Vũ Thần Hoàng, Huyền Thiên Chân Thần và đại đế biết.
Thời điểm Tô Thần Hoàng nhìn thấy mình không có cách nào dễ dàng bắt được Vu Nhai, hắn lập tức có quyết định. Dù nói thế nào hắn cũng là lão đại trong ám hệ của đế quốc Huyền Binh. Hắn vẫn phải đặt lợi ích của đế quốc lên hàng đầu. Đương nhiên, tính mạng của hắn cũng đứng ở vị trí thứ nhất.
Nghĩ đến đây, dĩ nhiên phải lập tức đi làm. Tô Thần Hoàng cũng không có thói quen dây dưa. Hắn bóp nát đạo cụ ma pháp truyền tin.
- Đã phát hiện ra Vu Nhai, vị trí của ta là...
Tô Thần Hoàng nói xong liền lập tức nhìn về phía Vu Nhai. Hắn tin tưởng Vu Nhai cũng sẽ lập tức đưa tin cho Độc Cô gia chủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.