Chương trước
Chương sau
A... Trên thực tế hắn còn tưởng rằng Vu Nhai vẫn là Vu Nhai gần nửa năm trước.
Nói xong, sợ rằng lực lượng nửa Thần Hoàng đã ép về phía Vu Nhai. Thân ảnh chuyển động một cách quỷ dị. Hắn tính đi vòng qua hai Thần Tướng đang bị hành hạ đến chết, chuẩn bị thu bọn họ vào tiểu thế giới Binh Linh của hắn rồi nói sau. Nhưng khi Tô Thần Hoàng sắp tới gần bọn họ, Vu Nhai bất tri bất giác lại chắn ở trước mặt Tô Thần Hoàng. Chủy thủ trong tay Tô Thần Hoàng vừa chạm nhẹ vào thanh kiếm của Vu Nhai, đã phát ra tiếng động kinh thiên...
Tô Thần Hoàng cười lạnh một tiếng. Hắn cũng dự đoán được Vu Nhai sẽ ngăn cản ở trước mặt hắn. Dù sao Vu Nhai nắm giữ thần đạo thời gian, thậm chí cũng nắm giữ năng lực ám sát và phán đoán không kém gì hắn. Bởi vậy một đòn này của Tô Thần Hoàng là khai hỏa toàn bộ hỏa lực.
Hắn tin tưởng, một đòn này mặc dù không giết chết Vu Nhai, cũng có thể khiến hắn trọng thương, không còn lực phản kháng...
- A, sao có thể như vậy được?
Nhưng lúc tiếng kim loại va chạm, phát nổ, Tô Thần Hoàng phát hiện ra hắn đã nhầm. Nhưng lại là sai lầm thái quá. Lực lượng nửa Thần Hoàng của hắn không ngờ không có cách nào áp chế được Vu Nhai. Hơn nữa hắn còn cảm giác được, huyền khí của Vu Nhai không ngờ đã đạt đến Thần Vương...
Không có khả năng. Mặc dù là Thần Vương cũng không có khả năng ngăn cản lực lượng nửa Thần Hoàng cuẩ hắn.
- Tô Thần Hoàng, ngươi chưa nghe nói qua ở trên người Vu Nhai đại đế ta, không có cái gì là không có thể phát sinh sao?
Giọng nói Vu Nhai lạnh như băng.
Đại đế... Đúng vậy, Vu Nhai chính là muốn tự xưng đại đế. Hắn đặc biệt kiên định tự xưng như vậy. Có nhiều người đã bị hắn liên lụy. Bởi vậy hắn nhất định phải đạt tiêu chuẩn đại đế. Đó là một con đường không có đường về, không báo huyết thù, thề không bỏ qua!
Tiếng nói vừa dứt, Vu Nhai đã biến mất. Lại có tiếng kim loại va chạm vang lên.
Tô Thần Hoàng phát hiện, Vu Nhai căn bản không thể sử dụng cảnh giới Thần Vương bình thường để cân nhắc. Huyền khí Thần Vương của tiểu tử này quá ổn định quá tinh thuần. Tinh thuần đến mức người khác phải giận sôi. Chỉ có điều dù vậy, Tô Thần Hoàng vẫn nắm chắc sẽ ngăn chặn được hắn. Lực lượng nửa Thần Hoàng so với Thần Vương đỉnh phong tất nhiên mạnh hơn nhiều. Huống chi Vu Nhai căn bản không phải là Thần Vương đỉnh phong gì. Hắn chỉ mới vào Thần Vương mà thôi.
- Nửa năm trước hắn vừa mới đạt được Thần Tướng. Hôm nay đã là Thần Vương. Hơn nữa, các loại thần đạo càng vô cùng khủng khiếp. Tiểu tử này giống như Huyền Binh Đại Đế nói, tuyệt đối không thể lưu lại nữa...
Đúng vậy, qua lâu như thế, Huyền Binh Đại Đế thật sự không muốn cũng không dám lưu lại Vu Nhai. Có trời mới biết Vu Nhai có phải thật sự nắm trong tay nơi thần bí này hay không. Cho dù Vu Nhai không nắm trong tay, đế quốc Huyền Binh cũng không dám mạo hiểm. Bởi vậy nếu gặp phải liền giết không tha!
Tô Thần Hoàng đồng thời cũng cảm thấy có chút kinh hồn bạt vía. Nhưng sâu trong lòng, hắn đang cười một cách độc ác. Nếu như có thể giết chết Vu Nhai, vậy công lao của hắn sẽ rất lớn. Cũng không biết Vu Nhai rốt cuộc tìm được trung tâm của thế giới này không? A, hẳn là không có. Nói cách khác, nếu hắn đã nắm giữ được thế giới này, hắn còn ở trong cái nơi này cùng mình tranh đấu hay sao? Sợ rằng vừa gặp mặt, mình đã chết. Hơn nữa bây giờ bộ dạng hắn tơi tả. Y phục bị mục nát và khó coi. Cả người chính là dùng từ chật vật để hình dung...
A, mãi đến lúc này, Tô Thần Hoàng mới chú ý tới hình tượng của Vu Nhai.
Vừa rồi, hắn còn có chút lo sợ Vu Nhai lấy được quyền khống chế nơi thần bí này. Nhưng sau khi phân tích một hồi, hắn lại cảm thấy không có khả năng. Chắc là hắn đã rèn luyện ở trong mỗi tuyệt địa trận pháp, không ngừng tránh né các loại truy sát, cũng lấy thiên phú khủng khiếp đạt được cảnh giới Thần Vương.
- Rốt cuộc nên bắt Vu Nhai hay trực tiếp giết chết đây?
Huyền Binh Đại Đế ra lệnh phải giết chết, chính là không muốn mạo hiểm. Cho dù thoạt nhìn Vu Nhai không giống như nắm được nơi thần bí trong tay, cũng phải cẩn thận hành sự. Ohải biết rằng, tiểu tử này có tiếng là giỏi diễn trò.
- Trước đó kiếm đạo và sát đạo của Vu Nhai đã tựu thành Thần Vương. Thực lực bây giờ đạt được Thần Vương cảnh cũng không có gì thật sự kỳ quái. Rất có thể hắn đã buông tha tiềm lực, miễn cưỡng nâng huyền khí tới Thần Vương cảnh.
Không quan tâm là bắt hay là giết chết, Tô Thần Hoàng vẫn phải phân tích chiến lực của Vu Nhai hiện nay. Đúng vậy, hiện tại với tình hình ở nơi thần bí này, nếu như Vu Nhai không điên cuồng nâng cao thực lực, rất có khả năng phải đối mặt với cái chết.
Cho nên, Tô Thần Hoàng tự cho mình thông minh khi phân tích ra điểm ấy...
Tô Thần Hoàng càng nghĩ lại càng có lòng tin. Hắn căn bản cũng không suy nghĩ tới chuyện phải đưa tin cho người của đế quốc Huyền Binh. Hắn thầm nghĩ mình sẽ bắt hoặc giết chết Vu Nhai. Hắc, nếu như hắn đưa tin, chờ Thần Hoàng chân chính đi tới, chẳng phải là cướp công lao của hắn rồi sao?
Lại nói, hắn đưa tin, Vu Nhai cũng có thể đưa tin cho cao thủ Độc Cô gia. Nói vậy, đến lúc đó lại là cục diện hỗn loạn.
Mà nhìn bộ dạng Vu Nhai bây giờ, là bị cái chết của đám người Lữ gia làm đầu óc hôn mê, không ngờ không nghĩ tới chuyện đưa tin, không ngờ muốn dựa vào thực lực Thần Vương của hắn liều đấu với mình. Xem ra bản thân mình hành hạ người của Lữ gia đến chết thật đúng là làm rất đúng.
Lo lắng duy nhất của hắn chính là, Vu Nhai có thể đang diễn trò...
- Lữ huynh, Thân Phách huynh, còn có trưởng lão Lý gia, nhanh chóng cứu lấy gia chủ Lữ gia và vị thần trưởng lão kia. Còn lại hai người kia, các ngươi muốn tự mình động thủ thì tự mình động thủ. Nếu không muốn thì mặc cho bọn họ tiếp tục...
Vu Nhai căn bản không biết Tô Thần Hoàng đang suy nghĩ cái gì. Trong lúc tử đấu, hắn thả đám người Lữ Nham và Lý Thân Phách từ trong Huyền Binh Điển ra. Đối với chuyện Vu Nhai chấp nhận rèn luyện thử thách, bọn họ cũng biết. Các Binh Linh đã nói cho bọn hắn biết. Thậm chí còn nói cho Yến đại nhân và những người của nghiệp đoàn võ học được cứu ở Huyền Binh Đế Đô lúc trước biết, để trấn an tâm tình bọn họ...
Dù sao ở thế giới Huyền Binh Điển, bọn họ đã cùng Vu Nhai trải qua thời gian dài tiến bước. Nói cách khác, Vu Nhai trải gần hai mươi năm, bọn họ cũng trải qua từng ấy năm. Không ít người ở trong tiểu thế giới Binh Linh của Vu Nhai phát sinh ra rất nhiều chuyện.
Đương nhiên, bởi vì hai mươi năm đó, đám người Lữ Nham và Lý Thân Phách đều có tiến bộ thần tốc, cũng đã sớm tiến vào cấp bậc Thần Tướng thậm chí đạt tới Thần Tướng đỉnh phong. Còn có gia quyến và những người có tiềm lực trong nghiệp đoàn võ học gì đó, cũng nhận được sự huấn luyện của Lý gia còn có Yến đại nhân và Hạng giáo quan, thậm chí người của nghiệp đoàn võ học cũng nghiên cứu ra không ít tuyệt kỹ hữu dụng.
Ở trong các tiểu thế giới Binh Linh của Vu Nhai, không ngờ bất tri bất giác đã luyện ra một đội ngũ cường đại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.