Hừ, nàng muốn báo thù cho Vu Nhai. Bởi vì nàng đang rất tức giận.
- Lão phu, lão phu... Thôi đi. Lão phu xem như nể tình Phong Doanh tỷtỷ, truyền thừa mọi thứ cho ngươi. Chỉ có điều tối đa chính là tên gọicủa những nguyên liệu ngươi gọi là mảnh vỡ 1, mảnh vỡ 2 mà thôi. Nhữngcái khác, trong vòng năm năm rưỡi qua, ngươi đã học gần hết rồi.
Cuối cùng tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn thỏa hiệp. Đương nhiên, tuy rằng thỏa hiệp, nhưng bộ dạng vẫn rất kiêu ngạo...
- Cái gì mà năm năm rưỡi? Không phải mới qua hơn năm tháng sao?
Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên hỏi ngược lại.
- Cái này...
Trong lúc nhất thời tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn không biết nói như thế nào.
- Hơn năm tháng? Đúng vậy, vừa rồi ngươi cũng nói hơn năm tháng. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Vu Nhai cũng nghĩ tới. Hắn nhìn chằm chằm vào tiểu bằng hữu Nguyệt Rènhỏi. Không phải đã qua năm năm rưỡi sao? Vì sao lại là hơn năm tháng?Chẳng lẽ bởi vì mình mơ hồ về thời gian Thần Vương chi đạo? Không đúng.Cho dù có mơ hồ nữa cũng không có khả năng giảm mười lần như vậy.
- Được rồi được rồi. Thật ra sau khi ta biến mất ở trong đài Nguyệt Rèn, thời gian ở trong tiểu thế giới này đã phát sinh sự thay đổi. Một năm ở đây thì tương đương với một tháng phía ngoài. Nói cách khác, hiện tạiđại lục Thần Huyền thật ra mới là hơn năm tháng mà thôi...
Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn bị ép buộc, bất đắc dĩ đáp lời. Mắt Vu Nhai đãtrợn trừng lên. Khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620766/chuong-1841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.